Tám người liếc nhau, tất cả đều yên lặng.
Nhưng trên mặt mỗi người lại không có chút tự trách, áy náy nào, ngược lại còn hiện rõ nét hả hê, đùa cợt. Liễu Băng Loan thấy vậy lại tức giận một trận.
“Các người!"
“Băng Loan, bớt nói vài câu đi."
Liễu Băng Khanh lắc đầu với cô, sau đó sai người đi lấy mấy phần kế hoạch về hai hạng mục kia, cùng với báo cáo phân tích rõ ràng đưa cho tám cổ đông kia.
"Tám vị nhìn kỹ một chút đi, đây là thành quả sau khi tôi và em gái liên tục sửa sang lại trong hai đêm."
Sau đó Liễu Băng Khanh liền bắt đầu thao thao bất tuyệt giới thiệu về tài liệu mình vừa đưa ra, cuối cùng nói đến sắp khô cổ họng mà tám người kia vẫn mãi cắm đầu vào điện thoại của mình.
Liễu Băng Khanh nín giận, nói: "Cuối cùng, tôi chỉ nói một câu, vốn đầu tư ban đầu của hai hạng này có chút lớn thật, nhưng lợi nhuận mà nó đem về cũng là một con số kinh người.
”"Không cần tới mấy năm, vốn đầu tư của các người có thể tăng lên gấp đôi thậm chí nhiều hơn nữa, các người..."
"Ôi chao, Liễu đổng cô đừng vẽ cái bánh lớn này cho bọn tôi xem là gì, cô nói cô là một người thông minh như vậy, không có khả năng không biết bộn tôi muốn cái gì chứ?"
Liễu Băng Khanh nhíu chặt mày, do dự một lát, nói: "Được, tôi có thể làm chủ, đem tám phần lợi nhuận của hai hạng mục này, chia cho các người.”
“Chị!” Liễu Băng Loan kinh hô một tiếng, Liễu Băng Khanh cứ vậy mà chấp nhận chỉ chiếm hai phần lợi nhuận trong khi cô đầu tư tới 3 tỷ?
Như vậy không khác gì không có lợi nhuận!
Đáng giận hơn, tám cổ đông vẫn chưa có ý định đồng ý.
“Các người còn muốn thế nào nữa!”
“Chia cho các người tám phần lợi nhuận thì chẳng khác nào chị ta cắm đầu là việc không công, toàn bộ số tiền kiếm được đều thuộc về các người!”
Tám cổ đông nghe vậy, liếc nhau cười cười, vẫn vẻ mặt thờ ơ.
Thái độ này trong mắt Liễu Băng Khanh cũng như đang ngầm nói.
Không đủ.
"Chín phần.”
"Chín phần lợi đều cho các người hết, sao các người không đi cướp luôn đi?"
Liễu Băng Loan: "..."
Đầu tư một nửa, mà chỉ chiếm được một phần lợi nhuận!
Việc mua bán lỗ vốn như vậy cô chưa từng làm, thậm chí ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói qua!
Nhưng tám vị cổ đông vẫn tỏ thái độ không khoan nhượng, Liễu Băng Khanh thấy vậy nhất thời cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, chậm rãi nhắm mắt lại rơi vào trầm tư.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!