Sau khi ngắt điện thoại, Vương Tiểu Niên híp mắt và ngẫm nghĩ về điều gì đó, sau đó anh ta cười đầy nguy hiểm.
“Mộ Đình Phong, đây mới chỉ là bắt đầu thôi.”
“Lương Siêu, để tôi xem anh có thể chống lại được bao nhiêu người theo đuổi Khuynh Thành. Muốn đấu với tôi sao, tôi sẽ chơi chết anh!”
Sau đó, hắn ta lập tức đi gọi 3 cuộc điện thoại.
“Về chuyện mập mờ trước đây giữa Lương Siêu và Diệp Khuynh Thành, chụp được càng nhiều bức ảnh tình cảm càng tốt. Nhớ kỹ tình cảm càng mãnh liệt thì càng kích thích!”
“Nhớ phải giao cho tôi trước đêm nay, tôi nhất định phải đốt cháy hoàn toàn ngọn lửa Mộ Đình Phong này! Phải nhanh chóng dụ vị cung phụng mạnh nhất của Mộ gia ra tay.”
“Đến lúc đó, cho dù không giết được tên họ Lương kia thì chỉ cần khiến cho hắn tàn phế thôi là được.”
Người ở đầu bên kia điện thoại nghe vậy cũng hơi do dự, hắn ta chần chờ không trả lời khiến cho sắc mặt của Vương Tiểu Niên tối sầm lại.
“Tai của cậu bị nhét lông à?”
“Không nghe rõ chuyện tôi phân phó sao!”
“Tôi đã nghe rõ ạ nhưng thưa cậu chủ, nhân lúc sự việc còn chưa trở nên quá nghiêm trọng, ngài nên dừng tay lại. Ngài chỉ đứng sau Vương tổng nên chúng tôi cũng đành phải mạo hiểm theo…”
“Hơn nữa, hơn nữa…”
“Hơn nữa cái gì?”
“Đừng có ấp úng, có gì nói thẳng đi!”
Đối phương khẽ thở dài nói: “Vốn dĩ Vương tổng không muốn chúng tôi nói với ngài vì sợ ảnh hưởng tới việc kinh doanh của công ty nhưng thật ra sức khỏe hiện tại của ngài ấy không được tốt.”
“Theo như các bác sĩ riêng của Vương gia, Vương tổng đang mắc bệnh nan y và căn bệnh ngày càng nặng hơn theo thời gian…”
“Cái gì?”
Vương Tiểu Niên sợ hãi: “Không phải ba của tôi đang dưỡng bệnh sao? Sao lại có thể…”
“Haizz, gọi là dưỡng bệnh nhưng thật ra có tới bệnh viện cũng không chữa được nữa. Trước đây đã cấp cứu vài lần, bây giờ mới tỉnh lại.”
“Nếu như Vương tổng biết ngài sử dụng những thủ đoạn này để trút ân oán cá nhân, thậm chí còn đắc tội với Diệp Khuynh Thành và tập đoàn dược phẩm Nhuận Tinh, có lẽ ngài ấy sẽ tức chết…”
“Nói láo!”
Vương Tiểu Niên tức giận mắng: “Tôi làm gì cần anh dạy sao? Anh chỉ là một tên làm thuê cho Vương gia mà thôi, tôi bảo thế nào thì anh phải làm như thế!”
“Nếu như bây giờ anh không làm thì cuốn xéo đi, còn một đống người sẵn sàng ngoan ngoãn nghe lời làm việc cho tôi!”
“Chuyện này…”
Đối phương hoàn toàn bất đắc dĩ.
Gặp phải người không hiểu chuyện như vậy phải làm sao đây?
Vì để giữ bát cơm của mình nên hắn ta đành phải gật đầu.
Chiều hôm sau.
Vì danh hiệu Thánh y của Lương Siêu đã lan ra khắp trong giới Trung y của thành phố nên có vô số bệnh nhân đến khám bệnh không dứt.
Trương Ngọc Đường tốn rất công sức mới tìm được nơi Lương Siêu sống. Ông ta đích thân mời hắn đến Kim Ngọc đường của mình để chẩn bệnh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!