"Em không muốn đi với anh! Em muốn ở đây chờ anh trai!"
"Chờ anh trai? Anh của nhóc không về được! Không muốn chết thì mau đi theo!"
Sau khi quát to một tiếng, Diệp Tiêu không để ý Lâm Nghiên khóc rống mà trực tiếp ôm cô bé xông vào xe đặc chế, Diệp Khuynh Thành thấy thế thì vô cùng ngạc nhiên.
"Tiểu Tiêu, em, em đang làm gì?"
"Chiếc xe này là em chuẩn bị trước à? Vừa rồi vì sao không để tài xế chiếc xe này đón hai anh em kia đi trước? Còn muốn ép Lương Siêu xuống xe mạo hiểm?"
Diệp Tiêu lạnh lùng nhìn Diệp Khuynh Thành một cái, căm hận cắn răng mà nói: "Bởi vì hắn đáng chết!"
Soạt!
Diệp Khuynh Thành biến sắc, lấy sự thông minh của cô thì lập tức hiểu ra là chuyện gì xảy ra, vội vàng cách cửa sổ hô to với Lương Siêu.
"Lương Siêu! Mau trở lại! Nguy hiểm!"
"Trở lại? Đừng uổng phí sức lực! Chị, em khuyên chị dẹp suy nghĩ này đi, họ Lâm khốn nạn kia không thể trở về! Đóng cửa!"
Nghe Diệp Tiêu ra lệnh, Lương Siêu cũng đã xoay người, vừa vặn nhìn thấy hình ảnh cánh cửa nặng nề của xe đặc chế đột nhiên đóng chặt. . .
Nhìn lại hai anh em kia đạt được mục đích rồi cũng không diễn kịch nữa, trực tiếp chui lên xe nhanh chóng trốn khỏi hiện trường,Lương Siêu không khỏi nhíu mày, trước đó hắn không để ý, hiện tại coi như triệt để nhậnra.
Đây chính là cái bẫy mà thằng nhãi Diệp Tiêu kia đặc biệt chuẩn bị cho mình? Hơn nữa nhìn ý thằng nhãi này là muốn hại chết mình?
Rất nhanh, ba con Đông Bắc hổ thành niên không biết nhảy ra từ đâu, rất nhanh đã bao vây lấy Lương Siêu, Diệp Khuynh Thành thấy thế thì trái tim đột nhiên căng thẳng.
Lâm Nghiên trực tiếp bị dọa khóc, nhưng Lương Siêu lại không có cảm giác gì, ngược lại còn rất nhẹ nhàng nhún vai, cười cười với Diệp Tiêu đang ngồi trong xe đặc chế rồi lớn tiếng nói: "Này! Đây chính là thủ đoạn của cậu à?"
"Không thể không nói cậu rất ngây thơ, cho dù cậu gọi tất cả đám sài lang hổ bào trong vườn này đến thì cũng không làm gì được tôi."
Thấy Lương Siêu sắp chết đến nơi còn trào phúng mình, Diệp Tiêu không khỏi giận dữ, hét lớn: "Lần này bản thiếu gia đã lập nên một sát cục tuyệt đối! Chờ xem, chỉ mong lát nữa mày còn có thể mạnh miệng như thế!"
Vừa dứt lời, một tiếng thú gào quái dị đinh tai nhức óc đột nhiên truyền vào khu vực này, trong đó còn kèm theo một sức nén kì lạ.
Bị sức nén đó bao phủ, ba con Đông Bắc hổ quanh người Lương Siêu lại nhao nhao phát ra từng đợt gầm nhẹ e sợ, lập tức quay người chạy đi!
Lương Siêu nhướng mày kiếm lên, chợt nhận ra cái gì mà xoay người, lập tức nhìn thấy một con thú khổng lồ dạng hổ thân dài khoảng bốn mét, toàn thân có lớp vảy màu vàng óng bao trùm đang chậm rãi lên sàn.
Đó là Kim Giáp Hổ!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!