"Hơn nữa trong lòng em cũng hiểu, là tôi không phải bịa chuyện nói nhảm. Ba vấn đề nhỏ về cơ thể của em đều là từ bản lĩnh thật sự của tôi mà nói ra phải không?"
"Anh!"
Thượng Quan Nguyệt nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn chằm chằm, trong lòng thầm nguyền rủa tên nam nhân thẳng thắn chết tiệt.
"Tôi cam đoan, chỉ cần em cùng tôi, một tuần em liền có thể hoàn toàn phục hồi, không còn đau bụng kinh, tiểu thường xuyên, đánh rắm, cho dù đánh rắm cũng sẽ không ai biết, thơm tho. Thấy như thế nào?"
Thấy lại hắn nói ra những chuyện đáng xấu hổ này, khiến Thượng Quan Nguyệt không nhịn được nữa liền đấm vào ngực hắn một cái.
"Đồ khốn kiếp!"
Cảnh này vô tình bị Từ Giang nhìn thấy, anh ta nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, quay một đoạn video vỏn vẹn dài ba giây.
"Ồ, đừng đánh nữa."
"Đi thôi, tôi cùng em lên lớp, tôi cũng cam đoan, vệ sĩ tôi đây sẽ cho em cảm giác khác với những tên vệ sĩ trước kia, trước tiên cùng tôi về nhà một ngày, nếu như em không thích có thể rời đi bất cứ lúc nào, được chứ?"
Sau khi Lương Siêu thuyết phục cô ấy, cơn giận của Thượng Quan Nguyệt lập tức được đè nén xuống, trong lòng hắn cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Đối với một người sợ phiền toái như hắn, đành phải dỗ dành và cầu xin đi bảo vệ một đứa trẻ, giống như là đang say!
Nhưng mà khi nghĩ đến thân thế của cô gái này, dù có khó khăn đến mấy, cũng không còn cách nào khác ngoài chịu đựng.
Không còn cách nào khác, ai bảo người ta trung liệt như vậy.
Sau khi hai người rời đi.
Sắc mặt Từ Giang càng ngày càng âm trầm hơn, đang hồi tưởng lại cảnh trước đó bị thủ hạ của Lương Siêu tra tấn, liền trực tiếp gửi đoạn video vừa quay được cho một người bạn trên Wechat.
"Tên họ Lương kia, anh muốn làm quan nhậm chức ba lần sao? Vậy tôi sẽ để anh ngồi trên chiếc ghế giáo sư ấy không đến hai ngày, sau đó anh phải thu dọn đồ đạc cút đi!"
Hai giờ sau, Thượng Quan Nguyệt đã hoàn thành bài học hôm nay, Lương Siêu dẫn cô ăn cơm ở nhà ăn xong thì đón xe về nhà, trong lúc đó còn bị Thượng Quan Nguyệt trào phúng một hồi.
"Tốt xấu gì anh cũng là người của Võ Minh, thế mà không có cả một chiếc xe của riêng mình? Đi đâu cũng phải đón xe? Thật là quá low (Thấp kém)."
Lương Siêu gãi gãi đầu suy nghĩ một hồi, cũng không có phản bác, còn tán đồng mà gật gật đầu, thầm nói: "Ừm, thật sự rất low, xem ra phải tìm cơ hội mua một chiếc xe."
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!