Chẳng mấy chốc, Mộ Khuynh Tuyết và Hạ Tử Yên lập tức ra khỏi bếp.
Nhìn thấy bọn họ, Vạn Khôi lập tức nhếch miệng cười đầy vẻ tà ác, nói: “Nghe nói vận may của Lương Siêu không tồi, xem ra bây giờ quả thật là như vậy!”
“Hai vị mỹ nữ có hứng thú đi dạo với tôi không?”
Sau khi nghe xong lời này, sắc mặt của hai cô gái trở nên lạnh lùng.
Sau khi nhìn nhau, hai người ngầm hiểu ý tách nhau ra. Hạ Tử Yên lao tới tấn công Vạn Khôi còn Mộ Khuynh Tuyết lao tới chỗ Lương Nghiên để đưa cô bé đi trước.
“Bụp!”
“
“Bụp bụp! Bụp…”
Hạ Tử Yên và Vạn Khôi đánh nhau một hồi nhưng không một ai chiếm ưu thế.
“Tên biến thái này là một tu luyện giả! Khuynh Tuyết mau tới giúp tôi!”
Nghe vậy, Mộ Khuynh Tuyết lập tức lao tới. Đường kiếm của cô ấy có góc độ khá xảo quyệt đâm thẳng về phía trái tim của Vạn Khôi!
“Ấy…”
Vạn Khôi nở nụ cười. Hắn ta vung tay một cái, dễ dàng bắt được đường kiếm của Mộ Khuynh Tuyết. Thậm chí, hắn ta còn sờ mó bàn tay của cô ấy.
“Chậc chậc, mềm mại quá!”
“Mỹ nhân à, làn da của cô thật mềm mại. Nếu tôi đoán không nhầm thì cô vẫn là người chưa có kinh nghiệm đúng không?”
“Tôi nghe nói cô mới ở bên cạnh Lương Siêu chưa được bao lâu, có phải phương diện nào đó của hắn không được tốt lắm đúng không? Bằng không hắn đã không ở bên cạnh cô đến tận bây giờ nhỉ?”
“Anh!”
Hạ Tử Yên tức giận. Sau khi quát một tiếng, những ngọn lửa màu tím bùng lên xung quanh người cô. Sau khi thoát khỏi sự kiểm soát của đối thủ, cô chĩa thẳng kiếm và đâm về phía Vạn Khôi!
Lần này, Vạn Khôi nghiêm túc hơn.
Đầu tiên hắn ta lùi lại hai bước, sau đó xông lên và chĩa nắm đấm khiến cho Hạ Tử Yên giật mình lùi lại 10 bước.
Thế nhưng hắn ta cũng không mừng vội. Hắn ta nắm chặt tay, nhìn vết bỏng trên tay thì híp mắt lại, sau đó khẽ thở dài: “Thật không ngờ lại có thể gặp mỹ nữ trời sinh.”
“Mỹ nhân à, ngọn lửa tuyệt đẹp của cô thật lợi hại!”
“Điếc không sợ súng!”
夏紫烟从一侧再度攻来,宗师境的实力彻底施展开,可万傀不想再继续玩下去了,只一拳便将其轰得吐血倒飞出去!
Hạ Tử Yên lại tiếp tục tấn công. Sức mạnh của một cao thủ được bộc lộ hết sức nhưng Vạn Khôi lại không muốn chơi đùa tiếp nữa.
Thấy Mộ Khuynh Tuyết lại muốn xông tới, Vạn Khôi phất ống tay áo. Một con rắn nhỏ từ trong bay ra!
Khi nó lao tới trước mặt Mộ Khuynh Tuyết, nó cao khoảng 10m và phun ra một ngụm sương độc màu nâu xám. Mộ Khuynh Tuyết trúng phải sương độc lập tức mất hết sức chiến đấu, mềm nhũn ngã xuống đất…
Ngay sau đó, con rắn lập tức quay lại và nhìn thấy Lương Nghiên đang trốn trong góc.
Nhìn thấy nó bò tới, Lương Nghiên sợ tới mức không khóc nổi, toàn thân run rẩy liên tục…
“Nghiên Nghiên!”
“Anh, anh mau thả con bé ra! Con bé chỉ là một đứa trẻ mà thôi! Anh muốn làm gì chúng tôi cũng được!”
Nghe vậy, Vạn Khôi nở nụ cười, lắc đầu nói: “Không đúng, con bé không phải là một đứa trẻ bình thường.”
“Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ nâng niu em gái này như bảo bối.”
Nhìn thấy nụ cười biến thái của hắn ta, nếu như Lương Nghiên mà rơi vào tay hắn ta thì hậu quả chắc chắn sẽ còn kinh khủng hơn nhiều so với rơi vào tay bọn buôn người!
Hạ Tử Yên nghiến răng đứng dậy lần nữa xông tới. Tuy nhiên cô còn chưa đụng được tới góc áo của Vạn Khôi thì đã bị đá bay.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!