Nửa giờ sau, Phương Vận còn đang không ngừng khẽ nấc, Phương Vân Sơn nghe tin cũng chạy tới.
Nhưng sau khi nhìn thấy xác con trai mình, ông ta không những không thương tâm, ngược lại còn sợ hãi, cứ nói mãi là sợ Lương Siêu lại đến trả thù, diệt cả nhà Phương gia.
Phương Vận rất im lặng, cũng càng ngày càng bực bội.
Nhưng cô vẫn nói khẽ: "Cha yên tâm đi, Lương Siêu sẽ không diệt cả nhà Phương gia."
"Ai... Con gái, không thể nói như vậy được! Thằng Lương Siêu kia rất hung tàn, trước đó không phải Tả Gia đã bị hắn diệt môn sao! Hơn nữa cha nghe nói Tả Khiêm còn là bạn nối khố của hắn nữa!"
Sau khi nói thầm them hai câu, ông ta đột nhiên đổi tầm nhìn về phía Phương Vận, vội vàng nói: "Con gái, dung mạo con xinh xắn như thế, Lương Siêu kia nhất định có ý với con. Như vầy đi, đêm nay con đi tìm hắn, trao thân cho hắn! Hơn nữa còn không cần danh phận gì! Như vậy chẳng những có thể bảo đảm sau này Phương gia bình yên, Hơn nữa con còn có thể được như ý nguyện! Chẳng phải là vẹn toàn đôi bên sao!"
Phương Vận nghe hồi lâu vẫn chưa tỉnh táo lại, chỉ kinh ngạc mà nhìn Phương Vân Sơn: "Hắn giết con trai cha mà cha còn bảo con làm tình nhân của hắn? Phương Vân Sơn, đầu óc cha bị lừa đá hả! Cha, đừng nói là làm cha, ông thật sự không xứng làm người!"
Sau khi bị con gái mắng mỏ một hồi, Phương Vân Sơn nhất thời không kìm chế được cơn tức giận, ông ta tức giận tát cô ấy một cái thật mạnh.
"Mày đứng đây tỏ ra cao quý với tao làm gì, giả bộ cái rắm!"
"Mày tưởng rằng tao không biết cái tâm tư nho nhỏ của mày hay sao? Mày thích thằng nhãi Lương Siêu này từ lâu rồi đúng không? Mày đã muốn ngủ với nó từ lâu rồi phải không?"
"Bây giờ ông đây thành toàn cho mày mà mày lại giả vờ giả vịt hả?"
Phương Vân che mặt, trong lòng đột nhiên xuất hiện một loại cảm giác cực kỳ chán ghét.
Mặc dù từ nhỏ cô ấy không quá gần gũi với Phương Vân Sơn nhưng cô ấy vẫn luôn tôn trọng ba mình.
Thế nhưng cô ấy lại không ngờ ba mình lại là người hèn hạ và vô liêm sỉ đến mức như vậy!
"Ba thật lố bịch."
Sau khi lạnh giọng nói xong mấy câu, Phương Vân đứng dậy rồi đỡ lấy Phương Lệ run rẩy chậm rãi đi từng bước: "Tuy rằng anh trai hung ác nham hiểm nhưng anh ấy vẫn có khí phách."
"Anh ấy còn tốt hơn nhiều so với ba!"
"Hỗ láo!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!