Cũng không đúng!
Tên của mấy cô gái có hôn thư nằm trên tay mình không có người nào tên là Tiêu Thi Nhã?
Có điều thật sự có một người họ Tiêu...
Hơn nữa cái tên kia còn rất quái lạ, tên là... Tiêu Đại Gia.
Tiêu Đại Gia này không phải là vị Tiêu tiểu thư này đó chứ?
Dường như cảm nhận được ánh mắt quái dị của Lương Siêu, Tiêu Thi Nhã quay đầu nhìn hắn một cái, hoạt bát cười và nói: "Đến, kêu tiếng Đại Gia nghe cái coi?"
Lương Siêu: "..."
Đúng thật rồi!
Cmn cô nàng này thật là vị hôn thê của mình!
Tuyệt sắc song kiều Đế Kinh đều bị lão già kia biến thành vị hôn thê của mình, chắc lão già này sợ mình đến Đế Kinh chưa đủ nổi danh?
Sau đó Tiêu Thi Nhã lại nhìn về phía Vạn Cửu Giang liên tục biến sắc mà nói: "Tiền bối, Lương Siêu là vị hôn phu của tôi, cũng là người ông nội tôi nhìn trúng. Hơn nữa vãn bối nói thêm một câu không khách sáo, cho dù không có Tiêu gia chúng tôi nhúng tay thì nếu hôm nay ngài giết Lương Siêu thì chỉ sợ toàn bộ Vạn Thú Tông bao gồm cả ngài cũng sẽ không nhìn thấy mặt trời ngày mai."
Vạn Sơn đứng bên cạnh nghe xong lời này thì trên mặt tràn đầy khinh thường.
"Hừ, đánh rắm! Bộ nghĩ Vạn Thú Tông bọn tôi rất dễ hù sao!"
"Ngậm miệng!" Vạn Cửu Giang quát lạnh một tiếng rồi hung hăng trừng ông ta một cái, sau đó lại nhìn thật sâu vào mắt Lương Siêu, đã hiểu ra Tiêu Thi Nhã nói bóng gió cái gì.
Sợ là Lương Siêu này cũng có lai lịch lớn! Hơn nữa địa vị của hắn còn lớn hơn Tiêu gia Đế Kinh! Khó trách tuổi còn trẻ mà đã đột phá đến Bán Bộ Kim Đan, chiến lực còn kinh người như thế!
Bây giờ nghĩ lại, phía sau hắn nhất định có bối cảnh rất dữ dội.
Hơn nữa hắn còn có thân phận chỉ huy sứ ngoài biên chế của Võ Minh, Quỷ Vương có thể sánh ngang với Nguyên Anh kỳ rồi Tiêu gia, hơn nữa bối cảnh của Lương Siêu...
Vạn Cửu Giang nghĩ tới những điều này đã có cảm giác tê cả da đầu, một tia sát ý còn sót lại trong lòng cũng lập tức tan thành mây khói.
Nhìn lại gần trăm đệ tử bị ăn mòn chết trong ao máu và mấy trưởng lão đã chiến tử...
Từ trận chiến này, thực lực của Vạn Thú Tông tối thiểu cũng suy yếu một nửa!
Nhưng có thể làm sao được?
Mạng lưới quan hệ sau lưng người ta phức tạp lại cứng rắn như vậy, họ bị sỉ nhục cũng đành nuốt xuống, lúc này ông ta đã hung hăng vung tay về hướng Lương Siêu.
"Cút đi! Đừng để lão hủ gặp lại mày!"
Tiêu Thi Nhã nghe vậy thì vội cùng Diệp Khuynh Thành đỡ Lương Siêu muốn rời khỏi, Miller thấy thế cũng thở phào một hơi, thầm nói chuyện hôm nay cũng coi như kết thúc...
Nhưng còn không đợi gã thả lỏng thì đã thấy Lương Siêu nhẹ nhàng đẩy hai cô gái ra, lạnh lùng nhìn đám người Vạn Thú Tông bao gồm Vạn Cửu Giang, Vạn Sơn.
"Lần tiếp theo tôi đến Vạn Thú Tông, nhất định sẽ diệt tông môn các người để trả nợ máu cho em tôi!"
Miller nhăn mặt, không phải đó chứ? Chủ thượng trở nên ngay thẳng như thế từ khi nào?
Dù trong lòng nghĩ như vậy cũng không cần nói ra mới đúng? Vậy không phải buộc người ta xử lý ngài ngay tại chỗ hay sao?
Quả nhiên, Vạn Cửu Giang nghe xong thì sát cơ trong mắt lại bừng lên.
Nhưng vào lúc này, Vạn Sơn đột nhiên mở miệng nói: "Em gái mày còn chưa chết, cũng không có ở Vạn Thú Tông bọn tao."
Soạt!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Trong mắt Lương Siêu lóe lên tia sáng, lại đe dọa mà nhìn Vạn Sơn.
"Mày có ý gì. Em gái tao không ở Vạn Thú Tông thì có thể ở đâu?"
Vạn Sơn không nói thêm gì nữa, bộ dạng ấp úng kia làm Vạn Cửu Giang cũng nhíu mày, quát khẽ lên: "Có cái gì thì nói cái đó, đừng có lề mề!"
"Vâng, lão tổ." Gật gật đầu xong thì Vạn Sơn thấp giọng nói: "Em mày là Vu Linh Thể cực kì hiếm thấy, Vạn Thú Tông sao nỡ giết? Đương nhiên phải nuôi nấng cho tốt trước. Nhưng vào chạng vạng tối hôm qua, người của Vạn Độc giáo lại lặng lẽ lẻn vào Vạn Thú Tông, bắt em mày đi."
Vạn Độc giáo?
Đây lại là cái quỷ gì?
Lương Siêu nhíu chặt mày kiếm, chẳng qua nhìn Vạn Sơn không giống đang nói dối, nhưng vẫn còn nửa tin nửa ngờ.
"Lấy thực lực của Vạn Thú Tông các người lai để đối phương tuỳ tiện bắt em tao đi mất?"
Thấy Lương Siêu còn không tin, Vạn Sơn lại âm trầm nhấc áo lên, lộ ra một dấu tay màu đen ở ngực: "Người tới có độc thuật cực mạnh, bổn tông chủ cũng không phải là đối thủ."