Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu

 "Ta đến từ phía sau núi, thỉnh thoảng làm khách ở tiền sảnh, uống rượu khiêu vũ trong kinh ca nửa quyển, ngồi trong giếng nói chuyện trên trời!"  

 

"Chí lớn hí công danh, hải đấu lượng phúc họa, đến phiên trong túi ngượng ngùng thì, nộ ngón tay Càn Khôn thác!"  

 

Chỉ trong thoăn thoắt Lương Siêu đã viết xong dòng thơ này, chỉ để châm biếm những điều này những người có danh hiệu học giả tài năng bề nổi, thực tế, họ chỉ là một vài con chó đường phố, chưa bao giờ nhìn thấy thế giới và không hiểu biết nhiều, và những học giả tài năng đó ngay lập tức hiểu ý nghĩa của bài thơ này, khuôn mặt của họ trở nên xám xịt cứ như nuốt phải một đàn ruồi chết.  

 

Liễu Băng Loan, người dốt đặc cán mai về thư pháp, không nhìn ra được ý tốt xấu trong thơ, vội vàng nhìn chằm chằm vào những học giả tài năng đến từ viện văn học.  

 

“Thế nào? Chữ anh ta ra sao?”  

 

Các học giả tài tử liếc mắt nhìn nhau, và sau khi nhìn vào nét chữ của Lương Siêu, họ đều bật cười thành tiếng.  

 

"Chữ viết xấu không thể nào ngửi nổi, nó thật vớ vẩn!"  

 

“Chữ viết của anh ta hoàn toàn không phải là thư pháp, ngay cả em gái ba tuổi của  tôi có khi còn viết đẹp hơn anh ta cơ đấy!”  

 

“Nét chữ nết người, chữ viết như gà bới thế này thì người chắc cũng chẳng tốt được bao nhiêu! Băng Loan, tôi khuyên cậu và cả chị cậu nữa, nhân lúc còn sớm tránh xa anh ta càng sớm càng tốt, thực quá thấp so với đẳng cấp của cậu.”  

 

Liễu Băng Loan nghe vậy, vẻ mặt nửa tin nửa ngờ.  

 

“Thật sự xấu tệ như mấy cậu nói sao?”  

 

“Cho dù không bì nổi với mấy người nhưng tôi thấy cũng coi là miễn cưỡng đọc được mà?”  

 

Miễn cưỡng đọc được…….  

 

Nghe cô ta nói như vậy, Lương Siêu khóe miệng giật giật, cô ta thật đúng là không biết nhìn hàng!  

 

Nhưng hắn cũng không có ý biện giải làm gì cho mệt, cứ thế bế Lương nghiên lên và nhảy khỏi sân khấu.  

 

"Mấy người không hiểu chữ viết của tôi đâu."  

 

"Nhổ vào ấy!"  

 

"Rõ ràng là do tự viết ra rác rưởi mà còn nói chúng tôi không hiểu? Thật là vừa học dốt mà người cũng tệ!”  

 

Một người trong đó vừa mới chửi xong, đột nhiên một ông già lưng còng đi tới, từ xa xa ông nhìn thấy chữ Lương Siêu viết mà hai mắt sáng lên, vội vàng đi lên đài.  

 

Mấy học giả nhìn thấy ông tất cả đều cúi đầu hành lễ.  

 

“Giáo sư Ngụy, ngài sao lại đến đây vậy?”  

 

Ông già này là giáo sư nổi tiếng của đại học Thiên Hải, ông cũng là một vị học giả cực nổi tiếng, nhất là trong lĩnh vực thư pháp thì ông chính là cấp đại sư hàng ngôi sao.  

 

Ngụy Văn Uyên không để ý đến mấy người, bước nhanh đến chỗ chữ Lương Siêu vừa viết, nhìn lướt qua, lập tức tìm một cặp kính đọc sách đeo vào, cúi đầu xuống nhìn kỹ đánh giá tỉ mỉ, điệu bộ khiến Liễu Băng Loan bên cạnh đầy mờ mịt mơ hồ.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận