CHƯƠNG 17
“Khoan đã, muộn như thế này rồi, hay em ở lại đi…” Hoa Thần mặt vẫn điềm tĩnh như vậy mà hỏi cô… Thôi Niệm Sở nghe xong kinh ngạc vô cùng “Không không, sao tôi có thể ở đây được, lỡ như Hoa phu nhân hiểu lầm thì sao ạ?”
Hoa Thần ngơ ngác, cô đang nói mẹ anh sao? “ Hoa phu nhân..?”
Tần Thâm từ dưới đi lên vừa khéo nghe được vội vàng trả lời, trong khi đơn sự còn đang chưa hiểu vấn đề..
“Cô yên tâm đi, trong nhà này chỉ có đàn ông thôi, với lại Hoa Thần nhà chúng tôi cũng chưa kết hôn…”
Chưa kết hôn, vậy Tiểu Bảo…. cô tròn mắt nhìn bọn họ…”Vậy Tiểu Bảo…?”
Thấy dáng vẻ lắp ba lắp bắp của cô, Tần Thâm lại trả lời: “Tiểu Bảo là sự cố ngoài ý muốn thôi…từ nhỏ đã không có mẹ..”
Đàn ông ai cũng giống nhau nhỉ, không cặp bồ thì cũng có con rơi sao…..
Nhìn thấy ánh mắt có chút khác lạ của cô, Tần Thâm chỉ lẳng lặng cười, còn Hoa Thần có chút không vui… Bỗng nhiên trong phòng phát ra tiếng khóc của Tiểu Bảo, bọn họ vội mở cửa vào… Thấy Tiểu Bảo đang ôm con thú nhỏ, chạy lạch bạch về phía cô, ôm chầm lấy cô…..
Bộ dạng vô cùng đáng thương của Tiểu Bảo làm cô vò đầu bức tóc trong khó xử… Nếu như Hoa Thần ép cô ở lại chắc là cô đã dễ dàng từ chối, còn đằng này nhóc con cứ ôm cô mãi không buông… Dáng vẻ đáng thương của Tiểu Bảo, cùng nét mặt thành khẩn của Hoa Thần, thôi xem như lần này cô mê sắc quên mình vậy… Tiểu Bảo từ nhỏ đã không có mẹ, cho nên đối với nhóc, tình cảm cô dành cho nhóc đặc biệt hơn một chút, vừa muốn che chở, vừa muốn vun đắp yêu thương.
Tuy cô rất thích trẻ con, nhưng Tiểu Bảo lại là cậu bé lần đầu cô gặp đã quý mến vô cùng…một loại cảm giác thân thuộc khó diễn tả.
Vào lúc này Tần Thâm đứng bên cạnh không khỏi thán phục sự cao tay của Hoa Tiểu Bảo …đúng là nước mắt trẻ con không thể đùa được.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!