CHƯƠNG 2
Vừa dứt lời Thôi Niệm Mục mạnh tay đẩy Thôi Niệm Sở sang một bên, lúc này toàn thân Thôi Niệm Sở đã không còn sức lực để có thể chống đỡ, trực tiếp nằm dài trên sàn lạnh… Khắp nơi đau nhức, Thôi Niệm Sở cố gắng không khóc, kiềm nén mọi đau đớn lúc này lại, tự nhủ với lòng rằng cô không thể gục ngã trước Thôi Niệm Mục được, phải gắng hết sức…. hai tay siết chặt lại thành nắm đấm, gắng gượng chống đỡ…
Thôi Niệm Mục đi qua đi lại, tiếng giày cao gót của cô ta vang dội khắp phòng, cô ta bỗng dừng lại sau khi đã nén được cơn giận….để không làm lỡ mục đích chính hôm nay cô ta xuất hiện ở đây….cô ta trực tiếp vào chủ đề… Thôi Niệm Mục đề xuất với Thôi Niệm Sở, chỉ cần cô ký vào bảng thỏa thuận, lập tức sẽ khuyên Tôn Bắc thả cô ra, đồng thời sẽ cho cô xuất ngoại, vĩnh viễn không trở về… bình an vô sự sống tiếp..
Thôi Niệm Mục hạ giọng không ngừng thôi thúc Niệm Sở : “ Em hãy ký vào đây đi, chị sẽ thả em ra, ngoan nghe lời …”
Dù lời đề nghị của Thôi Niệm Mục thực sự như một cái phao cứu sinh, nhưng làm sao cô tin được đây…trong khi cô đắn đo suy nghĩ thì nhìn bộ mặt giả tạo của Thôi Niệm Mục cũng làm cô cảm thấy ảnh hậu đang đứng trước mặt mình…
Thôi Niệm Sở nhìn thấy sự trở mặt nhanh hơn tàu siêu tốc của Thôi Niệm Mục liền quẳng cho cô ta một nụ cười khinh bỉ… Toàn thân đầy thương tích, cơ thể thì bốc mùi, tóc tai rũ rưỡi, nhưng khi Thôi Niệm Sở nhìn trực tiếp Thôi Niệm Mục cũng không thể nào che đi cái khí chất bá đạo ẩn sâu bên trong cô… Cái khí thế mèo cào của cô bây giờ, chỉ dọa được Thôi Niệm Mục trong chốc lát… Có điều là tới bây giờ Thôi Niệm Mục dù có tất cả trong tay, cô ta vẫn còn kiêng dè với ánh mắt của Thôi Niệm Sở….
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!