Bữa tiệc sinh nhật của Hạ Du được tổ chức ngay trong biệt thự của Kiều Kiến Bang, mẹ Hạ Du cùng chồng và con trai riêng của bà cũng cùng về nước đón sinh nhật cùng cô.
Không gian bữa tiệc được trang trí ấm cúng ở căn chòi phía sau căn biệt thự, nằm giữa vườn hoa thơm ngát nhìn ra thác nước. Từ trang trí cho đến thực đơn đều một tay Kiều Kiến Bang lên kế hoạch, trước đây mỗi lần thấy bố anh dù bận rộn vẫn dành thời gian tổ chức sinh nhật cho mẹ dù đơn giản nhưng lại chứa đầy tình cảm, anh không chỉ muốn noi gương bố mà còn muốn để Hạ Du biết rằng, đối với anh thì tất cả những điều liên quan đến cô đều quan trọng.
Trong phòng ngủ, Kiều Kiến Bang chăm chú gài từng nút váy sơ mi suông sọc caro xanh đen cho Hạ Du. Dạo thời gian gần đây, Kiều Kiến Bang bổ sung vào tủ quần áo của Hạ Du rất nhiều váy sơ mi gài nút từ cổ áo đến vạt áo.
Sỡ dĩ sở thích kỳ lạ này của Kiều Kiến Bang xuất hiện bởi chỉ có những lúc giúp Hạ Du mặc đồ, anh có thể công khai nhìn ngắm cơ thể cô từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên mà không bị Hạ Du bắt tội.
Mặc xong đồ cho Hạ Du, Kiều Kiến Bang thuận thế hôn lên môi cô, hôn rồi lại không thể dứt ra, anh liền ghì ót cô hôn sâu.
Hạ Du đẩy Kiều Kiến Bang ra, lắc đầu chê bai: “Yêu râu xanh”
Trán Kiều Kiến Bang nổi vạch đen, bất lực không thể phản bác trước lời chê của Hạ Du dành cho anh.
Ngoại trừ bố mẹ Kiều Kiến Bang và gia đình mẹ Hạ Du cùng Khải Dực ra không còn bất kỳ ai khác, Kiều Kiến Bang hiểu rõ Hạ Du không thích người lạ, cô cũng không thích những thứ khoa trương rầm rộ, chỉ có đơn giản cùng nhau quây quần mới cảm nhận được tình cảm gia đình.
Trong lúc tặng quà, cậu nhóc Shizu leo lên ghế ngồi bên cạnh Hạ Du, ngây ngô nói: “Aishite imasu”
Hạ Du ngơ ngác, câu nói này dường như đã nghe ở đâu đó, mẹ cô vui vẻ lên tiếng giải thích: “Thằng nhóc nói nó yêu con lắm”
Hạ Du nghiêm túc nhớ lại khoảng thời gian ở Nhật, Kiều Kiến Bang đã từng nói với cô câu này, Hạ Du cười ngốc nghếch, xoa xoa hai má Shizu: “Cám ơn em nhé”
Mẹ Hạ Du dịch lời Hạ Du sang tiếng Nhật cho Shizu nghe, cậu nhóc hiểu được liền cười tít mắt.
Trong lúc bố mẹ Kiều Kiến Bang cùng mẹ và bố dượng Hạ Du trò chuyện, cậu nhóc Shizu bám theo Khải Dực đùa nghịch, Khải Dực cũng tạm cất đi gương mặt lạnh lùng mà chơi đùa cùng cậu nhóc.
Hạ Du chăm chú nhìn Kiều Kiến Bang, bất giác cong môi cười, anh vươn tay ôm lấy eo Hạ Du, kéo cô ngồi trên đùi anh.
“Bang…” Hạ Du vốn định gọi anh thật thân thiết nhưng cách gọi này lại là cách Ngọc Ân và Thiên An gọi anh, Hạ Du khẽ thở dài, gọi lại lần nữa: “Kiến Bang, những câu tiếng Nhật anh dạy em trước đây đều lừa em đúng không?”
Khóe môi Kiều Kiến Bang nhếch lên, ánh mắt hiện lên vẻ tà mị cuốn hút, bình thản nói: “Những câu ấy nhất định không dư thừa”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!