Chương 1435
Giờ phút này, Chương Võ Trạch quỳ rạp trên mặt đất, Cao Phong khoanh tay đứng thẳng trên võ đài.
Dưới đài, cả mấy nghìn con người lại trừng lớn mắt, nghẹn họng không nói lên lời.
Ngay cả chủ nhân của nhà họ Cao đang ngồi trên khán đài cao chót vót kia hiện tại cũng không được nhịn được mà hít sâu một hơi.
Thực lực mà Cao Phong vừa phô diễn ra khiến cho ông ta không thể bình tĩnh được.
“Anh, thua rồi.”
Thân thể Cao Phong đứng thẳng, trên cao nhìn xuống quan sát Chương Võ Trạch.
Nhưng mà, Chương Võ Trạch lại chậm rãi lắc đầu, trên mặt còn có sự kiêu ngạo tỏa ra từ tận sâu xương cốt.
Chỉ thấy hai tay Chương Võ Trạch chống xuống đất, chậm rãi đứng thắng lên.
“Lạch cạch!”
Sau đó, tay Chương Võ Trạch luồn vào hông, lấy ra một cái túi màu đen, lôi đồ vật bên trong ra.
Đó là một cây côn nhị khúc được làm vô cùng tỉnh xảo! Cây côn nhị khúc này được tạo ra từ loại thép cứng nhất, lóe ra từng tia sáng bạc lạnh lẽo, ở giữa hai khúc côn được nối lại bằng một sợi dây xích nhìn qua vô cùng rắn chắc.
Nhìn thấy Chương Võ Trạch rút côn nhị khúc ra, toàn trường bỗng nhiên trở nên vô cùng im lặng.
Giống như chuyện Chương Võ Trạch rút vũ khí ra đại biểu cho việc sẽ xảy ra một chuyện không bình thường khiến cho lòng người rung động vậy.
“Cả giới võ giả của thành phố Biển Đông này, chỉ có Hoàng Phủ Đao Hàn mới có tư cách đế tôi xài đến cây côn nhị khúc này.
“Trừ bỏ anh ta ra, ai cũng đừng hòng có được tư cách ấy! Cho dù là Hoàng Hạo Nam thì cũng không có đủ tư cách.”
“Anh, là người thứ hai có thế khiến tôi dùng đến thứ vũ khí này.”
Chương Võ Trạch dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve cây côn nhị khúc kia, thản nhiên giải thích với Cao Phong.
“Vậy thì đúng là vinh hạnh của tôi rồi”
Khóe miệng Cao Phong hiện lên một nụ cười thâm thúy.
“Anh có thể chọn bất cứ loại vũ khí nào anh thích, băng không lại nói là tôi bắt nạt anh.”
Chương Võ Trạch hơi nheo mắt lại, nằm chắc cây côn nhị khúc ở trong tay.
Miêu Chính Vũ cũng gật đầu đồng ý, trong đại hội võ lâm tranh bá này, thật sự là có thể sử dụng vũ khí.
“Cao Vũ, nếu như cậu không có vũ khí thì chúng tôi có thể cho cậu mượn tạm.”
Miêu Chính Vũ tiến lại gần, nói.
“Không cần.”
Cao Phong chậm rãi xua tay, nói: “Bản thân tôi chính là loại vũ khí tốt nhất rồi.”
“Ngông cuồng!”
Chương Võ Trạch hừ lạnh một tiếng, bước ra hai bước, nhanh chóng ép sát tới người Cao Phong.
“Viul”
Cây côn nhị khúc màu sáng bạc chỉ nháy mắt đã bắt đầu quay tròn trong không khí, phản xạ ánh đèn lóe ra từng tia sáng lạnh lẽo, không hề lưu tình mà quật thẳng vào mặt Cao Phong.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!