Chương 2481
“Nhưng mà, tôi cảm thấy…” Lâm Vạn Quân còn muốn nói thêm gì nữa.
“Chú Vạn Quân!” Cao Phong nhíu mày, nhẹ giọng trách một tiếng, nhanh chóng ngắt lời nói của Lâm Vạn Quân.
“Cháu không muốn nghe thấy những lời như vậy lần thứ hai. Trong lòng cháu cũng tự hiểu rõ những chuyện này.” Cao Phong nhíu mày và nói.
“Vâng thưa cậu Phong!” Lâm Vạn Quân hơi khom người, không dám nói nữa.
Cao Phong vừa chuẩn bị nói chuyện gì, Lâm Vạn Quân bỗng nhiên ho kịch liệt.
Lâm Vạn Quân vội vàng lấy khăn tay từ trong túi ra che miệng rồi ho khan hai cái, sau đó lại bỏ khăn tay vào trong túi.
“Chú Vạn Quân! Chú khó chịu ở đâu à? Lần trước gọi điện thoại, cháu đã nghe thấy chú đang ho khan, một thời gian rồi mà chú vẫn chưa khỏe sao? Chú đã khám bác sĩ chưa? Có cần gọi bác sĩ đến kiểm tra không?”
Cao Phong vội vàng tiến lên một bước, giúp Lâm Vạn Quân vỗ vỗ sau lưng.
“Không có gì đáng ngại! Không có gì đáng ngại đâu! Chỉ là thời tiết trở lạnh nên ho khan một chút mà thôi!” Lâm Vạn Quân nhẹ nhàng khoát tay, hắng giọng một cái rồi mới ngồi xuống.
Cao Phong thở dài một tiếng, giọng nói hòa hoãn hơn: “Chú Vạn Quân! Cả đời chú không có con cháu, cũng không có con em đời sau, mà cháu chính là con em đời sau của chú.”
“Nếu chú có chuyện gì, hoặc là thân thể không thoải mái, chú cần phải nói cho cháu đấy, chú biết chưa?”
Lâm Vạn Quân rất vui vẻ, yên tâm gật đầu, tỏ vẻ mình đã nhớ kỹ.
Sau đó, Cao Phong lại hỏi tới chuyện của Kiều Thu Vân.
Một khi vẫn chưa giải quyết được chuyện gián điệp, trong lòng Cao Phong vẫn không có cách nào cảm thấy yên tâm.
Không nói với mấy người Long Tuấn Hạo, cũng là sợ bọn họ không nhịn được sẽ biểu hiện ra, dễ đánh rắn động cỏ.
Nếu để cho những tên gián điệp kia phát hiện là Cao Phong đang điều tra chuyện này, chắc chắn những kẻ đó sẽ lập tức ẩn núp, lúc đó càng khó điều tra ra được.
“Lúc đó, sau khi kiểm tra nước trà và kết luận là không có vấn đề gì, tôi lập tức đi gặp Kiều Thu Vân một lần.”
“Cô ta nói là cô ta không thích mấy kẻ trông chừng cô ta, cho nên tôi đã lập tức đổi một nhóm người khác, sau đó không còn nói gì nữa.” Lâm Vạn Quân nhớ lại chuyện kia rồi kể.
“May mà chú đã đổi người trông chừng bà ta!” Cao Phong thở dài một tiếng.
“Làm sao vậy cậu Phong? Những người đó có vấn đề gì à?” Sắc mặt Lâm Vạn Quân vẫn như thường, lúc này ông cũng hơi hiểu ra ý tứ của Cao Phong.
Suy nghĩ kỹ lại một chút, trước khi cuộc họp bắt đầu, Cao Phong có hỏi tới một câu, ở Thành phố Hà Nội có chuyện gì khác thường không, điều này càng làm Lâm Vạn Quân âm thầm suy đoán trong lòng.
“Chắc hẳn nhóm người kia đều có danh sách chứ?” Cao Phong hỏi.
“Không có! Nhưng mà rất dễ dàng thống kê lại, tổng cộng cũng không đến ba mươi người.” Lâm Vạn Quân biết chuyện này không phải là chuyện đùa, vội vàng báo cáo.
“Được! Chú cần phải sắp xếp những người đáng tin tưởng nhất, tiến hành giám sát và khống chế chặt chẽ toàn bộ những người này!”
“Cẩn thận điều tra xem bình thường bọn họ làm gì, đi qua những nơi nào, gặp những người nào, toàn bộ đều ghi chép lại cho cháu!”
“Phải nhớ kỹ, dù thế nào đi nữa cũng không nên đánh rắn động cỏ! Lần này, cháu phải bắt trọn ổ bọn chúng.” Trong mắt Cao Phong tràn đầy rét lạnh.
Chỉ cần có một tên gián điệp, chắc chắn tên đó sẽ tiếp xúc với những tên gián điệp khác.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!