Chương 2944
“Vũ Kiên bọn họ lại theo em vào phòng nữa rồi, em sợ làm phiền đến bọn họ nghỉ ngơi ấy.”
Đầu tiên là Kim Tuyết Mai nhìn kĩ Cao Phong một phen, lúc này mới nhẹ giọng giải thích.
“Vậy sao em không đi ngủ đi chứ?” Cao Phong khẽ cười, biết rõ còn cố hỏi.
“Cắt! Trước tiên anh để cho em nhìn xem trên người của anh, trên tay, còn ở trên chỗ đùi nữa.” Kim Tuyết Mai lập tức nói.
Chẳng qua là sau khi nói câu đó xong, Kim Tuyết Mai liền không nhịn được mà có chút xấu hổ.
Nói cho cùng thì những lời này, nghe qua thực sự có chút ý nghĩa khác.
“Em chỉ… chỉ muốn nhìn mấy chỗ khác trên người anh một chút, xem xem có bị thương hay không thôi…” Kim Tuyết Mai lại nhẹ giọng giải thích một câu.
“Không cần giải thích, chúng ta cũng là vợ chồng lâu năm rồi, nhìn thân thể thì có thể như thế nào chứ.”
Trông thấy Kim Tuyết Mai, trong nháy mắt Cao Phong yên lòng không ít, tâm trạng cũng dịu đi rất nhiều.
Thậm chí ngay cả sự sát phạt thô bạo do thù hận dẫn tới kia lúc ban ngày, cũng đã giảm tốc đi rất nhiều rất nhiều.
Thậm chí Cao Phong còn nghĩ, nếu như không có sự tồn tại của Kim Tuyết Mai, anh rất có thể sẽ đi càng ngày càng xa trên con đường sát phạt.
Giống như là lời của Sư thầy Thanh Viễn ở Thành phố Hà Nội từng nói, nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành ma.
Nhưng có cũng nhờ sự hiện diện của Kim Tuyết Mai, Cao Phong chắc chắn sẽ không đi đến bước đường kia.
“Vợ chồng lâu năm… Cũng sẽ thấy xấu hổ đó có được hay không hả? Sao anh lại có thể như thế nhỉ?”
Kim Tuyết Mai bĩu môi, vẫn khăng khăng muốn kiểm tra toàn thân từ trên xuống dưới của Cao Phong một phen, sau khi xác định không có bất cứ vết thương nào cô mới yên lòng.
Trong lòng Cao Phong rất vui vẻ.
Trong nhà có vợ hiền, phương xa có những người thân yêu.
Loại cảm giác này thật sự làm cho người ta ấm áp gấp đôi.
Bất kể là trận chinh chiến ngoài kia có biết bao tàn khốc, từ đầu đến cuối đều có người lo lắng cho mình, trong lòng đương nhiên là sẽ vô cùng thoải mái.
“Vậy là yên tâm rồi đúng không?”
Cao Phong giơ điện thoại lên rồi thổi vào trên màn hình điện thoại một cái, giống như là thổi lên cái mũi nhỏ của Kim Tuyết Mai vậy.
“Ha ha, Cao Phong lại nói đến chuyện vợ chồng lâu năm. Chúng ta cũng đã kết hôn lâu như vậy rồi, anh không cảm thấy phiền chán hả?”
“Mọi người đều nói, hôn nhân là nấm mồ của tình yêu, rồi cái thứ tình yêu tốt đẹp kia cũng sẽ theo thời gian mà dần dần trở nên tầm thường và nhạt nhẽo như nước.”
Kim Tuyết Mai thoáng nở nụ cười, sau đó có hơi rụt rè mà liếc mắt nhìn Cao Phong.
Cái loại cảm giác này giống như cực kỳ không có cảm giác an toàn, cho nên muốn thử xem Cao Phong có thái độ như thế nào về điều đó.
“Sẽ không chán ngán!” Vẻ mặt của Cao Phong lúc nói ra bốn chữ này vô cùng nghiêm túc.
“Chọn một người sống cùng đến suốt quãng đời còn lại, gặp gỡ một người đến bạc đầu, tình yêu như vậy không phải là cũng cần phải cố gắng rất nhiều sao?”
“Anh biết trong lòng em đang suy nghĩ cái gì. Đừng nghĩ nhiều như vậy, chúng ta là vợ chồng.”
“Bất cứ tình cảm gì, chỉ cần nó tồn tại lâu dài thì nó thật sự đều trở thành một loại trách nhiệm, một loại tình cảm còn hơn cả tình thân và tình yêu.”
Trong quá trình Cao Phong nói chuyện, Kim Tuyết Mai nghe vô cùng nghiêm túc và luôn gật đầu, trong đôi mắt to tròn tràn đầy sự xúc động.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!