Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai (Truyện tác giả: Nhật Đồng)

Chương 3417

Từng tiếng xin lỗi vang lên bên tai. Kiều Thu Vân nở nụ cười thê lương, bà chờ tiếng xin lỗi này đã gần bốn mươi năm, bà hy vọng một ngày nào đó, người nhà họ Kiều có thể hoàn toàn tỉnh ngộ, sau đó xin lỗi mình một cách chân thành. Song không ngờ họ lại làm ác đến cùng, mãi tới khi sắp bị Cao Phong đuổi ra khỏi thành phố Hà Nội, họ mới chịu nói lời xin lỗi. Quả thực là đáng buồn, đáng tiếc lại đáng giận!

“Buông tôi ra!” Kiều Thu Vân cắn răng, hất tay người phụ nữ trung niên kia ra, sau đó xoay người đi ra ngoài cửa.

Người nhà họ Kiều gào thét khóc lóc ở sau lưng, Kiều Thu Vân đều mắt điếc tai ngơ. Họ nói Kiều Thu Vân không nể tình xưa, nhưng Kiều Thu Vân có tình xưa nào mà nể? Bà sống không có tôn nghiêm ở nhà họ Kiều mười mấy năm, chỉ cần người nhà họ Kiều đối xử tốt với bà được một lần thì bà sẽ nể tình xưa. Nhưng không có một lần nào hết! Trong lòng Kiều Thu Vân chỉ có thù hận, thế nên cái gọi là “nể tình xưa” nghe nực cười biết mấy!

Ngoài cửa, một đoàn xe thật dài đã đỗ ở đó. Cao Phong đứng trước chiếc xe đầu tiên, im lặng hút thuốc. Còn Kim Tuyết Mai ngồi trên ghế lái phụ nói chuyện với Cao Phong. Mấy trăm người đàn ông áo đen chia nhau đứng hai hàng bên cạnh xe, cũng im lặng chờ đợi. Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải đỡ nhau bước ra ngoài cửa trong tiếng van xin của người nhà họ Kiều và ánh mắt chăm chú của các khách khứa tới dự lễ tang.

Khi bước đến gần công, Kim Ngọc Hải bỗng dừng lại.

“Thu Vân, bà bước ra một bước này thì sẽ thực sự từ biệt quá khứ.” Kim Ngọc Hải là chồng của Kiều Thu Vân, vẫn nhắc nhở một câu.

Kiều Thu Vân im lặng một lát rồi nói: “Cao Phong đã giúp tôi giải quyết chấp niệm, tôi không còn gì vướng bận nữa.”

Nói xong câu đó, Kiều Thu Vân bước ra một bước, chân còn lại tạm dừng một chút rồi cũng bước ra khỏi cửa. Khoảnh khắc ấy, Kiều Thu Vân chỉ cảm thấy gông xiềng vô hình trên người mình dần dần vỡ vụn. Sau lưng là người nhà họ Kiều khóc lóc kêu gào, trước mặt là ánh nắng ấm áp. Kiều Thu Vân bước ra một bước này, sau đó chậm rãi xoay người nhìn tòa nhà nhà họ Kiều.

“Phù…” Bà thở hắt ra một hơi, cúi đầu chín mươi độ trước cổng.

Dù gì đi nữa, bà cũng từng sống ở nơi này gần hai mươi năm. Ngày nay bà sắp hoàn toàn cáo biệt, cúi đầu lần này coi như ân oán đều tan thành mây khói. Kiều Thu Vân cảm nhận được gông xiềng vô hình trên người mình đã hoàn toàn vỡ nát, thân thể vô cùng nhẹ nhõm, giống như có được một sinh mạng mới. Mà thực tế Kiều Thu Vân cũng vừa nghênh đón cuộc sống mới.

“Mẹ, chúng ta đi thôi.” Kim Tuyết Mai vén tóc mai, kêu Kiều Thu Vân. Cao Phong cũng mỉm cười nhìn họ.

Lần này, Cao Phong vốn nể mặt Kiều Thu Vân nên mới tới nhà họ Kiều, muốn tổ chức lễ tang long trọng cho bà cụ Kiều. Đám Long Chí Minh đều đã ăn mặc chỉnh chu, lái xe hơi màu đen, có thể tới đây bất cứ lúc nào. Chỉ cần nhà họ Kiều không quá đáng như vậy thì Cao Phong đều sẽ cho phép nhà họ Kiều mượn nhờ quan hệ với Kiều Thu Vân mà trở nên nổi tiếng. Nhưng chính nhà họ Kiều đã tự tay chôn vùi cơ hội này. Cho nên Cao Phong không còn sự lựa chọn nào khác.

Đồng thời, Cao Phong cũng hiểu được tại sao trước kia Kiều Thu Vân lại hám lợi, thích bấu víu quyền quý đến thế. Thậm chí Cao Phong còn nhìn thấy bóng dáng của mình từ trên người Kiều Thu Vân. Hơn nữa cảnh ngộ của Kiều Thu Vân còn đau khổ hơn Cao Phong gấp vạn lần. Chí ít Cao Phong còn có ông cụ Cao và Lâm Vạn Quân bảo vệ, còn Kiều Thu Vân thì luôn cô đơn một mình.

Cao Phong tự hỏi mình, nếu mình trưởng thành trong tình huống này thì e rằng cũng sẽ chôn hạt giống thù hận, sau đó không từ thủ đoạn bò lên cao, quan sát những kẻ từng ức hiếp mình.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận