Chương 3525
“Lái xe đến sân bay gần nhất ngoại thành Thủ Đô, chúng ta sẽ bay tới Hà Nội.”
Cao Phong suy nghĩ một chút rồi trực tiếp thu xếp lịch trình mới của bản thân.
Long Tuấn Hạo và Liễu Tông Trạch đương nhiên không có bất kỳ ý kiến nào về quyết định của anh, cả hai đều nghe theo mọi sắp xếp của Cao Phong. Nhưng chỉ duy nhất người lính lái xe còn do dự. Dù sao thì, mệnh lệnh mà người lính nhận được từ ông Trần chính là phải hộ tống ba người Cao Phong đến nơi an toàn. Nếu như trên đường đi Cao Phong thật sự gặp phải chuyện không may, vậy thì điều này thật sự là một chuyện rất không tốt: “Thống úy Phong, vẫn là nên để tôi hộ tống mọi người tới đó thì hơn.”
“Ba mươi giờ đồng hồ trôi qua rất nhanh chóng. Thức ăn khô và nước chúng tôi mang theo để sử dụng rất đầy đủ.” Người lính lái xe do dự một vài giây trước khi đưa ra lời từ chối.
Cao Phong khẽ cau mày nói: “Anh sợ chúng tôi bỏ chạy đúng không?”
“Thống úy, tôi không có ý đó.” Người lính lái xe nhanh chóng giải thích.
Cao Phong khẽ thở dài nhìn Long Tuấn Hạo một cái, ánh mắt tràn đầy sự bất lực. Có lẽ bọn họ thực sự sợ Cao Phong chạy trốn. Dù sao, loại chuyện đào binh ở trên chiến trường không phải là hiếm.
“Thống úy, nếu không, tôi sẽ gọi ông Trần để xin chỉ thị trước, rồi sau đó…” Người lính lái xe do dự một lúc nhưng vẫn chủ động hỏi.
“Không cần! Lái xe.” Cao Phong khẽ vẫy vẫy tay, tựa vào lưng vào ghế ngồi. Tuy nhiên, đúng lúc này, tốc độ ô tô đột ngột giảm.
“Đội trưởng, tình huống thế nào?”
Người lính lái xe lập tức cảnh giác, nhấc máy liên lạc hỏi.
“Giữ vững tinh thần, giảm tốc độ xe xuống.”
“Radar theo dõi cho thấy, trong phạm vi tầm ba trăm mét phía trước có phương tiện không xác định đang tụ tập.” Một giọng nói điềm tĩnh vang lên trong máy liên lạc.
“Có cần thay đổi lộ trình không?” Anh lính lái xe hỏi ngay.
“Không được, trước tiên hãy xem tình huống để bảo vệ an toàn cho thống úy.” Một giọng nói khác lại phát ra từ hệ thống liên lạc nội bộ.
“Nghe rõ!”
“Nghe rõ!”
Hai chiến sĩ được giao nhiệm vụ lái xe đạp phanh giảm tốc độ, chỉ duy nhất chiếc xe phía trước lại tăng tốc lao về phía trước.
“Xoạt xoạt!”
Đúng lúc này, đằng xa đột nhiên có vài ngọn đèn sáng lên. Từng làn đường đều vô cùng chói mắt, khiến người lái chiếc xe đầu tiên của Cao Phong khẽ nheo mắt.
Một thanh niên phụ lái lập tức đeo một loại kính bảo hộ đặc biệt nhìn về phía trước.
“Tạm thời hạ thấp cảnh giác, những người ở phía trước đều là thành viên trong quân đội.” Người thanh niên từ từ bỏ khẩu tiểu liên trên tay xuống, cầm máy liên lạc nói. Thấy phía trước có người đang từ từ vẫy tay chào, người lính chần chừ một lúc rồi từ từ giảm tốc độ xe, dừng lại bên đường.
“Soạt!”
Ngay sau đó, hơn trăm chiến binh áo đen tiến lên, trên tay ai cũng cầm theo vũ khí nóng, tất cả trực tiếp bao vây quanh xe.
“Đại đội nào?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!