Chương 3722
Liễu Tông Trạch từ từ quay đầu lại liếc nhìn biên giới Việt Nam một cái rồi lại quay đầu nhìn rừng rậm nguyên thủy đất Nam Cương đằng xa.
Vướng bận lớn nhất của anh ta chính là Cao Phong và Cao Mỹ Lệ!
“Các anh em, thà hy sinh quyết không từ bỏ!”
Liễu Tông Trạch hít sâu một hơi, sau đó tức giận gào lên.
“Chiến! Chiến! Chiến!”
“Giết! Giết! Giết!”
Chỉ một lúc, tiếng giết đã làm rung chuyển đất trời.
Hơn mười vạn người ở đây, toàn bộ tay họ đều giơ vũ khí lên.
Mà những kẻ xâm lược Nam Cương cùng với những binh lính còn lại thì chờ đến khi Liễu Tông Trạch nổ phát súng đầu tiên sẽ tấn công toàn diện luôn.
Bọn họ tin rằng, trận chiến chỉ kéo dài nửa giờ.
Không khí khẩn trương, chiến đấu vô cùng căng thẳng.
Long Tuấn Hạo không định chờ đợi, lúc này xua tay hạ lệnh.
Cùng lúc đó, trên đỉnh đầu mọi người bắt đầu truyền ra những tiếng kêu kì lạ.
“Vù! Vù! Vù!”
“Vù vù vù!”
Không khí không ngừng rung chuyển, giống như có vật gì đó đang bay rất nhanh, bay như xuyên qua không trung.
Lúc này, mọi người đều ngẩng đầu lên theo bản năng.
“Đó là? Máy bay chiến đấu?”
Có người hét lên kinh hãi.
Long Tuấn Hạo thường xuyên nghiên cứu vũ khí quân đội chỉ cần liếc mắt một cái là biết.
Trên đỉnh đầu mọi người hiện giờ chính là hai chiếc máy bay chiến đấu cũ.
Tuy rằng chúng đã cũ nhưng loại áp chế không đối đất vẫn rất đáng kinh ngạc.
Tính cơ động của chúng cực cao, rất khó bị đánh trung, hơn nữa có thể áp chế hỏa lực từ trên không.
Cũng giống như Long Tuấn Hạo bây giờ, nói là muốn giết gã trung niên đối diện kia nhưng lại rất khó tiến tới.
Nhưng nếu có máy bay chiến đấu, vậy thì lại khác, nó có thể bay lên đỉnh đầu gã trung niên kia, nhắm thẳng vào đầu gã ta mà nổ súng.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn.
“Mẹ kiếp, thật sự là máy bay chiến đấu, từ đâu đến vậy?”
“Không phải của chúng ta, chúng ta không yêu cầu máy bay chiến đấu mà!”
“Tình huống gì đây, có người trợ giúp à?”
Chỉ một chốc, thế lực ba hướng đều trợn trừng mắt, trong lòng khó tin.
Vốn là đang chiến đấu căng thẳng mà cũng tạm thời bị kẹt lại.
Hai chiếc máy bay chiến đấu không ngừng bay quanh trên trời, giống như là hai con chim diều hâu giả, ở trên trời uy hiếp người dưới đất.
“Ê Trạch, Trạch này, tình huống này là sao? Cậu biết đây là máy bay nước nào không?
Liễu Tông Trạch nuốt nước miếng một cái rồi vội tới bên cạnh trả lời Long Tuấn Hạo.
“Nhìn thì không phải của Việt Nam.”
“Cụ thế thế nào thì tôi không biết nhưng hẳn là loại cũ rồi.”
“Chắc là lực lượng bên tư nhân.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!