Chương 3745
Những tiếng la ó hoảng loạn vang lên từ trong đội ngũ của khối tập đoàn Phong Hạo.
Trong mắt của đám người Đức Khánh, khối tập đoàn Phong Hạo đã tự nổi lên nội chiến, đang là thời khắc thừa thắng xông lên.
“Giết! Xông lên! Đánh chết bọn họ!”
Hơn ba mươi nghìn cường đạo Nam Cương trực tiếp xông về phía trước.
Lúc này, ba mươi nghìn người, chia ra đánh bọc sườn từ ba hướng. Chiến sĩ bên khối tập đoàn Phong Hạo hiển nhiên không có chỗ trốn! Cho dù muốn chạy trở về đại bản doanh, nhưng cũng phải vượt qua được tốc độ của cường đạo Nam Cương đi đã.
“Ngài Đức Khánh, chúng ta có đuổi theo không?” Một sĩ quan phụ tá vội vàng đi lên và báo cáo với Đức Khánh.
Đám người Đức Khánh lập tức sững sờ.
Có nên giẫm chân vào khu vực của Tam Giác Vàng không, đây chính là một câu hỏi. Một khi giẫm chân vào, thì đó chính là bọn họ đã phá vỡ quy tắc trước. Đến lúc đó, John cũng không thể giúp bọn họ được. Nhưng lúc này, mắt thấy kẻ thù đang ở trước mặt, chỉ cần đuổi theo thì có thể báo thú rửa hận được. Dưới loại tình huống này ai có thể kiềm chế được cơ chứ?
Đức Khánh nghĩ đến tình huống bị khối tập đoàn Phong Hạo làm phiền suốt mấy ngày này, thì máu lại dồn lên não, trong nháy mắt mất hết lý trí. Ông ta không thể nhịn được nữa, cường đạo Nam Cương sắp hoàn toàn bùng nổ rồi.
“Mẹ nó! Cầu phú quý từ trong nguy hiểm! Lên! Mặc kệ hết! Giết trước đã! Giết chết mười nghìn người bọn họ đã rồi nói sau! Phải cho đám phế vật khối tập đoàn Phong Hạo đó biết cường đạo Nam Cương không dễ chọc!”
Đức Khánh ra lệnh một tiếng, ba mươi nghìn người trực tiếp giẫm chân lên địa bàn của Tam Giác Vàng. Hơn nữa bắt đầu gia tăng tốc độ đuổi theo mười nghìn chiến sĩ của khối tập đoàn Phong Hạo.
“Mau! Mau đuổi theo! Xông lên!”
“Giết chết đám phế vật của khối tập đoàn Phong Hạo, con mẹ nó không cho ông đây ngủ này!”
Mấy chục nghìn cường đạo Nam Cương giống như chó điên không ngừng đuổi theo mười nghìn chiến sĩ của khối tập đoàn Phong Hạo.
Trong đêm tối, gió lớn rít gào, tiếng chém giết chấn động trời đất.
“Ầm ầm ầm!”
Không đợi bọn họ kịp phản ứng lại, thì những quả pháo nối tiếp nhau với đuôi lửa kéo thật dài, không ngừng nổ mạnh trong đội ngũ của cường đạo Nam Cương.
“Á! Móa nó là đạn pháo, mẹ nó đây là đạn pháo của xe tăng!”
“Có mai phục, chạy! Chạy thôi!”
“Ầm ầm!”
Tiếng đạn pháo nổ xen lẫn với tiếng kêu cha gọi mẹ của cường đạo Nam Cương, trong nháy mắt đã loạn thành một đống.
“Mẹ nó! Mẹ nó! Quả nhiên có bẫy!” Đức Khánh tức đến cả người run rẩy, nhìn những cường đạo Nam Cương đang dần chết đi, ông ta không nhịn được mà tức giận chửi ầm lên.
Ông ta vốn dự định cầu phú quý từ trong nguy hiểm, nhưng lại không ngờ tất cả những chuyện này đều nằm trong dự tính của khối tập đoàn Phong Hạo. Thậm chí lúc trước ông ta đã từng nghĩ đến, liệu có phải khối tập đoàn Phong Hạo có bẫy hay không. Nhưng trước đó ông ta đã trực tiếp mất đi lý trí chỉ vì cơn giận, nên hoàn toàn không có thời gian để ý đến những điều này.
“Đánh trả cho tôi! Cho dù có chết thì cũng phải giết hết mười nghìn người bọn họ! Con mẹ nó, tôi không tin, bọn họ có thể tới được bao nhiêu người!” Đức Khánh do dự vài giây, sau đó lại ra lệnh cho mọi người tấn công.
“Tằng tằng tằng!”
Ngay đúng lúc này, vài tiếng chấn động truyền tới, trong nháy mắt, phía xa đã sáng lên mấy cái đèn chiếu xa thật lớn. Nương theo ánh đèn, đám người Đức Khánh có thể nhìn thấy rõ ràng mười chiếc xe tăng tác chiến, với pháo đồng giương cao, trong đêm đen giống như một con mãnh thú bằng sắt thép.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!