Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Sinh Tồn Thời Tận Thế - Du Hành (tác giả Lục Ý)

Edit: Trang Nguyễn

Phiên ngoại 1: Cao Minh

Ngay từ đầu Cao Minh cũng không có ý nghĩ gì đó bên ngoài, nhưng cha mẹ cứ lải nhải bên tai miết, cộng thêm Ngũ Thường Hân xác thực kết hôn vài năm cũng không có con... trong lòng hắn cuối cùng cũng tích lũy vài tia bất mãn.

Sau này nhiệt độ thời tiết lên cao, thật sự quá nóng! Nóng đến mức giống như lớp da dầu bên trong cũng đều muốn bị nướng khô, chiều nào sau khi hắn về nhà, một ngày làm việc mỏi mệt, cha mẹ lải nhải, làn da Ngũ Thường Hân ố vàng, quần áo lôi thôi... Tất cả khiến trong lòng hắn dâng lên hỏa khí!

Vì sao thời tiết khiến người ta khó chịu như vậy?

Vì sao cha mẹ không thể thông cảm cho hắn đừng nói huyên thuyên ồn ào mãi bên tai hắn chứ?

Vì sao kết hôn một năm rồi lại qua một năm, Ngũ Thường Hân không mang thai, người lại càng ngày càng giống hoa cúc khô, khó coi muốn chết, đi ra ngoài khiến hắn mất hết mặt mũi!

Sau này hắn càng ngày càng không thích về nhà, dưới sự trùng hợp cùng đồng nghiệp đi massage, biết được một nhân viên phục vụ tươi trẻ model, hờn dỗi lại đáng yêu. t r u y ệ n c h ỉ đ ă n g t ạ i w a t t p a d: h o n g t r a n g 3 0 1 v à w o r d p r e s s: h o n g t r a n g 3 0 1 w p

Dù sao thường xuyên qua lại, mối quan hệ giữa hai người càng tốt hơn. Lần đầu tiên của cô gái kia cho hắn, bình thường hờn dỗi lại biết săn sóc, tình cảm của hắn đối với cô ta tự nhiên không tầm thường.

Có sự so sánh, hắn nhìn Ngũ Thường Hân thật sự mất hết khẩu vị. Mỗi ngày đều là vẻ mặt khóc tang, càng lúc càng giống bà vợ già lôi thôi lếch thếch chỉ biết nội trợ, khiến hắn hoài nghi ánh mắt năm đó của mình.

Người nha, thay lòng đổi dạ, ánh mắt đều chỉ nhìn thấy khuyết điểm và mặt xấu, cho dù người nọ có làm cái gì, chỉ cảm thấy chán ghét, không chịu nỗi.

Chính mình không thoải mái, cha mẹ ruột không thể mắng. Người tình tươi trẻ mới lại, không thể đánh. Muốn trút giận, cũng chỉ có thể ra tay với thiếu phụ luống tuổi có chồng rồi.

Dù sao mẹ hắn nói đúng, Ngũ Thường Hân không làm việc, ăn uống đều là của nhà họ Cao đấy, đánh vài cái có sao đâu?

Đều nói đàn ông chỉ cần một cơ hội bạo lực gia đình, sau khi chốt khóa kia được mở ra, bạo hành trở nên bình thường như uống nước.

Sau này người tình mang thai, hắn đề nghị ly hôn, Ngũ Thường Hân chết sống không chịu, cho dù đánh cô,cô cũng nói có chết cũng chết ở nhà họ Cao.

Cao Minh tức đến khó thở. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt Ngũ Thường Hân, hắn lại không dám nói người tình của mình mang thai, sợ cô làm ra chuyện xúc động gì đó.

Đợi sau khi con sinh ra rồi tính, đến lúc đó cô không đi cũng phải cút.

Đợi đến lúc con sinh ra, hắn lần nữa nhắc đến chuyện li hôn, không nghĩ đến Ngũ Thường Hân bị hành hạ như vậy còn nhịn được, chết sống không chịu ly hôn. Nhớ đến dáng vẻ người tình rưng rưng nức nở, hắn nộ khí xung thiên, nhịn không được lại đánh Ngũ Thường Hân.

Không nghĩ đến ngày hôm đó anh trai Ngũ Thường Hân lại đến! Hắn ta không phải đang ngồi tù sao? Có người anh vợ như vậy thật khiến hắn vô cùng mất mặt.

Nhưng cũng may, Ngũ Thường Hân đồng ý ly hôn rồi.

Bọn hắn vô cùng thuận lợi tiến hành thủ tục ly hôn, Ngũ Thường Hân rời đi với hai bàn tay trắng, hắn và mẹ hắn sợ cô dây dưa muốn chút tài sản, toàn bộ không có cửa đâu đấy.

Xem như bọn họ thức thời.

Sau khi lấy được giấy chứng nhận ly hôn, hắn vội vàng chạy về nhà, Bảo Bảo mới từ bệnh viện về nhà, có thể không quen thuộc hoàn cảnh, luôn khóc rống. Mà không biết người tình thế nào, lại không có sữa, gần đây trong nhà có việc vui cùng phiền não đấy.

Nghĩ đến con, khóe miệng Cao Minh lộ ra tươi cười, vui sướng hài lòng chạy về nhà.

Sau này hắn không gặp lại vợ trước, chỉ có lúc đi chợ mua thức ăn, nhìn thấy anh vợ trước. Đó là một người đàn ông thoạt nhìn rất cường tráng, thời tiết rất nóng, chỉ mặc áo ba lỗ cùng quần đùi, đầu trọc, giống như mẹ hắn nói: vừa nhìn đã biết mới từ trong tù ra, phi.

Hắn dám đánh Ngũ Thường Hân, cũng không dám đánh với anh cô, người kia chính là kẻ liều mạng đấy!

Rất nhanh hắn liền ném chuyện xưa ra sau đầu. Chỉ có điều thời tiết càng ngày càng nóng, Bảo Bảo mới ba tháng, cha hắn liền ngã bệnh, thậm chí rất nhanh đã qua đời.

Vội vàng làm xong tang lễ, hắn nghỉ việc ở công ty. Hắn không có thu nhập, chỉ có thể dựa vào tiền tiết kiệm trước kia.

Chỉ là thực tế sau này, từ khi hắn sống cùng người tình, hơn một năm này hắn tốn không ít tiền, tiền tiết kiệm nói nhiều cũng không còn nhiều nữa.

Hơn nữa còn có đứa nhỏ, mới ba tháng, chỉ có thể uống sữa bột, tiền sữa bột cũng rất đắt đấy! Hơn nữa có thể vì nguyên nhân thời tiết, đứa nhỏ ba ngày hai bữa đều bệnh, tiếng khóc nhỏ như con mèo con, khiến hắn tan nát cõi lòng.

Trở thành cha, hắn chắc chắn phải gánh vác gia đình. Nhưng thời tiết chết tiệt này, lại không phải sức người có thể chống đỡ đấy.

Công việc mới rất khó tìm, khí trời, không ít nhà máy đều đóng cửa, trước kia hắn làm việc ở công ty, các công ty như vậy đều tạm thời đóng cửa. Những việc khác, làm sao xứng với xuất thân sinh viên của hắn?

Cuối cùng tạm thời rảnh rỗi ở nhà. t r u y ệ n c h ỉ đ ă n g t ạ i w a t t p a d: h o n g t r a n g 3 0 1 v à w o r d p r e s s: h o n g t r a n g 3 0 1 w p

Thời gian ở nhà nhiều hơn, không biết như thế nào, lúc trước người tình nhìn chỗ não cũng tốt, giờ đây lại nhìn ra chỗ không hài lòng.

Điều thứ hai sau khi sinh con oxng, vòng eo mảnh khảnh của người tình vẫn luôn không khôi phục, mập mạp, vết rạn buồn nôn...vv...vv... Tất cả điều này làm hắn thấy không hài lòng.

Giá hàng tăng vọt như bay, chờ hắn và mẹ hắn hết chăm chú chăm sóc con cháu, chú ý đến tình hình bên ngoài, giá hàng đã lên trời.

Khiến người ta vô lực nhất chính là, con bị bệnh, bệnh viện lại đóng cửa. Không có có cách nào đành phải đến trạm y tế nhỏ, tốt xấu gì ở đó cũng có bác sĩ, trực tiếp đến cầu bác sĩ. Thế nhưng người ta không thu tiền, muốn thu đồ ăn.

Vài ngàn đồng, chỉ mua được một chút đồ ăn, thế mà lấy hết trả phí khám bệnh cho đứa nhỏ.

Đã có con đương nhiên thắp nhang thơm cầu nguyện, nhưng thế đạo này sao nuôi một đứa nhỏ lại khó khăn như vậy!

Công việc không thuận lợi, trong cuộc sống đầy bất mãn, Cao Minh sau khi có con đã đè nén sự táo bạo, trong lòng giờ đây lại nhảy ra ngoài. Trong một lần cãi nhau với người tình, nghe người tình nói: "Gả cho anh có làm được cái gì", hắn quạt cô ta một bạt tai.

Một tát này không phải chấm dứt, hắn nghiện rồi. Hắn có thể phóng thích áp lực trong bạo lực, cảm giác được sung sướng.

Về sau ngừng nước, cả nhà đành phải xuôi nam, kết quả trên đường đi, người tình vậy mà bỏ trốn, mang theo tất cả đồ ăn trong nhà, bỏ con, cứ như vậy mà chạy.

Trên người tiền vẫn còn một chút, nhưng bây giờ tiền đâu còn đáng giá.

Mẹ hắn tức giận ngất xỉu. Khóe miệng bà đều nổi lên một tầng da khô, làn da lõm kéo lò xo, cả người gầy gò. Đâu còn bộ dáng vui sướng hớn hở mấy tháng trước ôm được cháu trai?

Có rất nhiều người xuôi nam trốn hạn, cũng loạn, chuyện đánh cướp xảy ra rất nhiều. Nhà bọn hắn không còn cái gì, thế nhưng người khác không biết, trên xe bọn hắn một già một trẻ, chỉ có mình hắn một người đàn ông trưởng thành, rất nhanh đã bị theo dõi.

Hắn bị thương, mẹ hắn bị chấn kinh, một hơi không lên nổi liền mất.

Cướp đồ đạc không có, những người kia phần phật rời đi hết, chỉ còn lại đứa nhỏ sau chấn kinh cất tiếng khóc khàn khàn.

Sau này đứa nhỏ cũng không chịu nổi, chết.

Hắn cường chống một hơi, cuối cùng đã đến nơi có nước. Một giây phút ấy hắn như từ trạng thái gần chết trở về nhân gian, dục vọng muốn sống dâng lên mãnh liệt.

Không có cha mẹ, không còn con, hắn cũng nhất định phải sống sót!

Hắn khống chế không nổi bản thân, xuống xe đi tìm cô ta Kết quả mấy người đàn ông trong xe xuống, xô đẩy khiến hắn đổ người đến thành cầu.

Đầu lưỡi đỉnh đỉnh đôi má, đều là mùi máu tươi. Cao Minh hận chết người phụ nữ kia. Thế nhưng không có cách nào, người ta đã có chỗ dựa, hắn lẻ loi một mình, có thể làm được gì?

Hắn chống thành cầu đứng lên, không nghĩ tới bên dưới bỗng nhiên không còn, cả người trời đất quay cuồng.

Thành cầu nhiều năm bị phơi nắng dưới ánh mắt trời đổ lửa, lại trải qua mưa cọ rửa... đã há ra một lổ hổng nuốt lấy Cao Minh.
Nhấn Mở Bình Luận