Chương 147
[Vãn Tình…] Giọng tiểu Cửu nặng nề, ẩn chứa khiếp sợ và đau lòng.
Diệp Vãn Tình ngã ập xuống giường, mừng rỡ: [Tiểu Cửu? Ngươi tỉnh rồi?] Sau lần đó Tiểu Cửu lại ngủ say điều tức lần nữa, tuy tiểu Cửu không nói rõ ràng nhưng Diệp Vãn Tình đoán chuyện lân này có ảnh hưởng rất lớn với tiểu Cửu.
Thực ra Diệp Vãn Tình không biết, bây giờ tiểu Cửu chỉ là một phân thân đã bị rút đi tám phần sức mạnh, lúc Cố Minh Viễn xua ma khí suýt bị nó cắn ngược, chính tiểu Cửu đã dùng chút sức mạnh ít ỏi của mình bảo vệ hai người nên linh khí trong tiểu Cửu bị ma khí ăn mòn không ít.
Nơi này linh khí quá loãng nên tốc độ khôi phục của tiểu Cửu vô cùng chậm.
Nó mới vừa tỉnh lại lúc nãy, chỉ nhìn qua là biết Diệp Vãn Tình đang làm gì.
Thấy Diệp Vãn Tình dùng cách thức cực đoan như vậy để tu luyện, trong lòng tiểu Cửu rất phức tạp.
Ban đầu nó sợ Diệp Vãn Tình không đủ mạnh mẽ, còn bây giờ…haiz…
Tiểu Cửu không khuyên ngăn Diệp Vãn Tình, nó dịu giọng trả lời: [Ừ, ta đã khôi phục được bảy phần, sẽ không mê man nữa đâu.] Diệp Vãn Tình yếu ớt mỉm cười: [Vậy thì tốt quá.] Tiểu Cửu nói cho Diệp Vãn Tình một số điều cần chú ý khi điều chế nước thuốc, chỉ ra hai loại dược liệu thay thế tốt hơn, đồng thời truyền cho Diệp Vãn Tình chút linh khí để nàng nhanh chóng khôi phục thân thể.
Lát sau, thấy Diệp Vãn Tình tốt lên không ít, nó mới hỏi: [Ngươi và Cố Thừa Duệ sắp thành thân?]
Vừa nghe tiểu Cửu nhắc đến Cố Thừa Duệ, nụ cười trên mặt Diệp Vãn Tình liên lạnh hẳn đi.
Nàng khẽ nhếch môi, ý cười châm chọc: [ Đúng, bà nội của ta gấp không chờ nổi nữa rồi ] Tiểu Cửu: [ Ngươi tính thế nào?] Không thể cứ như thế mà gả chứ? Mục tiêu của bọn họ là Chiến Bắc vương cơ mà.
Diệp Vãn Tình lắc đầu, tất nhiên là không thể thành hôn với Cố Thừa Duệ, nhưng làm cách nào để hủy bỏ hôn ước này thì tạm thời Diệp Vãn Tình vẫn chưa nghĩ ra.
Lão phu nhân hành động quá nhanh, bên vương phủ cũng thế, khiến cho nàng trở tay không kịp.
Nghĩ đến thời gian cử hành hôn lễ là do Cố Minh Viễn quyết định, mày Diệp Vãn Tình liền nhíu lại.
Nàng bất đắc dĩ thở dài: [Thất sách.] Tiểu Cửu: [ Hử?] Diệp Vãn Tình: [Vì muốn để lại ấn tượng tốt với Chiến Bắc vương nên ta mới bộc lộ y thuật trước mặt hắn, nhưng xem chừng đây không phải là một quyết định đúng đắn] Tiểu Cửu nghi hoặc: [ Sao lại nói vậy?] Diệp Vãn Tình than nhẹ: [ Ta và Cố Thừa Duệ có hôn ước cơ mà, ta càng tốt thì đương nhiên hắn lại càng vừa lòng với người con dâu tương lai này thôi.] Nàng nhãn mạnh hai chữ “con dâu’’.
Chiến Bắc vương coi nàng là nàng dâu tương lai của vương phủ, nàng càng tốt thì hắn càng vừa lòng, liên muốn thúc đẩy hôn sự này chứ sao nữa.
Biết thế…nàng nên biểu hiện thật bết bát trước mặt hắn, biết đâu hắn cảm thấy nàng không xứng với vương phủ rồi hủy hôn cũng không chừng.
Tiểu Cửu nghe được tiếng lòng của Diệp Vãn Tình, nó vội lên tiếng can ngăn: [ Làm thế lại càng không được! Chỉ vì hủy hôn với Cố Thừa Duệ mà để lại ấn tượng xấu trong lòng Chiến Bắc vương thì mất nhiều hơn được.Sau này làm sao ngươi có thể tiếp cận được hắn nữa?] Diệp Vãn Tình mím môi, thở dài: [ Cũng đúng, ta chỉ nghĩ vu vơ một chút.Còn đến ba tháng nữa cơ mà, rồi sẽ có cách thôi] Chợt nghĩ đến hoàng hậu đang ở trong cung, Diệp Vãn Tình trầm ngâm, có thể hoàng hậu sẽ giúp được nàng.
Chuyện này cần phải tỉ mẩn sắp xếp lại cái đã.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!