Chương 216
Chỉ còn lại lớp trung y trắng bên trong.
Trên mặt Lam Nhi đầy vẻ sợ hãi, cô bé nhìn bộ y phục bị ném trên đất, thân thể nhỏ bé run lên, hoàng hậu chạy đến ôm chặt Lam Nhi vào lòng.
Thân thể cả hai mẹ con run lên nhè nhẹ.
Dù gì cũng là hoàng hậu của một nước, chỉ một thoáng sau, hoàng hậu đã lấy lại bình tĩnh.
“Văn Tình, muội mau xem Lam Nhi.”
Hoàng hậu nắm vai Hiên Viên Tuyết Lam, trên mặt toàn là vẻ lo lắng khẩn trương.
Diệp Vãn Tình bắt mạch cho công chúa, bắt mạch xong, lông mày của nàng giãn ra: “May mà thời gian Lam Nhi tiếp xúc với vải này chưa lâu.
Không đáng ngại, để muội điều chế một ít thuốc, cho những người từng tiếp xúc với tấm vải này uống là sẽ không sao nữa.”
Hoàng hậu thở phào nhẹ nhõm, nàng ngồi xuống trước mặt con gái, dịu dàng hôn lên trán con: “Đừng sợ, có mẫu hậu và Tình nhi tỷ tỷ ở đây, Lam Nhi sẽ không sao đâu.”
Hiên Viên Tuyết Lam chầm chậm gật đầu, nhưng sắc mặt vẫn ngơ ngác tái nhợt, thấy vậy, đôi mắt hoàng hậu đỏ lên, nàng xoa đầu con gái, dịu giọng vỗ về: “Con vào trong nội điện ngủ một lát, mẫu hậu và Tình nhi tỷ tỷ có chuyện cân bàn.
Lát nữa mẫu hậu vào với con, nhé?”
Hiên Viên Tuyết Lam đáp bằng giọng yếu ớt: “Vâng ạ…’ cô bé quay sang nhìn Diệp Vãn Tình, Diệp Vãn Tình cho cô bé một ánh mắt trấn an, nói: “Không sao đâu.”
Đợi Thanh Thu dẫn Lam Nhi đi rồi, sắc mặt ôn nhụ của hoàng hậu dân chuyển thành âm trầm đáng sợ.
Tay nàng siết chặt, bả vai run lên vì phẫn nộ.
Đây là đồ từ phủ quốc công, hơn nữa lại do chính tay mẫu thân của nàng đưa vào nên hoàng hậu không hề nghi ngờ mảy may.
Không ngờ…
không ngờ bọn chúng lại dám thò tay vào tận quốc công phủ! Lại dám dùng thủ đoạn tàn độc đến mức này để hại con của nàng!! Giọng hoàng hậu bình tĩnh, lại rét buốt như sương sớm trên sông băng: “Văn Tình…muội có biết vì sao Chiêu Dương lại tên là “Tuyết Lam”không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!