Chương 36
Cơn tức bốc lên, lão phu nhân cay nghiệt mở miệng: “Có người thật không biết xấu hổ, bản thân mình là con gà mái không thể đẻ trứng mà còn dám đặt mông ngồi lên vị trí đó.”
Diệp Vấn cau mày, gọi một tiếng như muốn nhắc nhở lão phu nhân, muốn bà ta dừng chủ đề này lại : ‘Mẫu thân.”
Nếu lão phu nhân mà nghe lời con trai thì làm gì có tình cảnh thế này, thấy Diệp Vấn bênh Vương Lan chằm chặp, bà ta càng tức: “Được lắm, được lắm! Nuôi ngươi khôn lớn để rồi ngươi vì một con đàn bà thương hộ thấp hèn mà nạt nộ mẹ đẻ của ngươi đấy hả?!”
Nói xong bà quay qua, chỉ thẳng mặt Vương Lan mà mắng: “Vương Lan, ngươi còn không mau đứng dậy nhường ghế cho Ngọc nhi, ngươi không thấy nó đang bụng mang dạ chửa sao? Có phải ngươi muốn nó xảy ra chuyện, để cho Diệp phủ đoạn tử tuyệt tôn thì ngươi mới vừa lòng?!”
Vương Lan vội vã lắc đầu: “Con chưa bao giờ có ý đó, mẫu thân…” nói rồi nàng nhấc mông muốn đứng dậy, định theo lời lão phu nhân nhường ghế cho Đào di nương.
Đường đường là chính thê như nàng, lại bị mẹ chồng bắt nhường ghế cho một thiếp thất.
Diệp Vấn khẽ ấn vai nàng, dùng ánh mắt ra hiệu cho Vương Lan ngôi xuống.
Vương Lan lo lắng nhưng nàng không muốn trái ý chồng, do dự vài giây rồi cắn môi ngồi xuống.
Đâu cúi gằm không dám nhìn sắc mặt của lão phu nhân.
Diệp Vấn ôm lấy Vương Lan, để nàng nép vào lông ngực mình, ánh mắt lạnh lùng mà kiên định, hắn nhìn quanh một lượt, từ biểu cảm xem kịch vui của đại phòng, vẻ mặt tủi thân của Đào di nương, đến gương mặt tức giận cay nghiệt của người làm mẹ hẳn.
Diệp Vấn dõng dạc tuyên bố: “Diệp Vấn ta đời này chỉ có duy nhất một thê tử là Vương Lan mà thôi.”
“Mẫu thân, không phải người vẫn luôn dạy chúng con lễ nghĩa cấp bậc, đích thứ khác biệt hay sao?”
“Nếu hôm nay mẫu thân nhất quyết bắt thê tử của con nhường ghế cho một thiếp thất, đến lúc chuyện này truyền ra ngoài thì người ta sẽ nhìn Diệp phủ như thế nào?”
Đó là do năm xưa lão hầu gia quá mức phong lưu, lão phu nhân sợ có ngày nào đó lão hâu gia sẽ đưa người vào phủ làm thiếp, nên từ nhỏ bà ta đã truyền dạy những thứ đó cho hai đứa con của mình.
Tẩy não bọn chúng mới là đích tử, là con vợ cả, những đứa con khác của thiếp thất đều thấp hèn hơn bọn nó, cũng giống như vậy, những thiếp thất đó đều thấp hèn hơn bà ta.
Dù có được lão hầu gia sủng ái cũng không thể ra oai trước mặt bà ta được.
Hơn nữa trong mắt lão phu nhân Diệp phủ mới là quan trọng nhất, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì các lão phu nhân khác sẽ đánh giá Diệp phủ quy củ không nghiêm, đích thứ lẫn lộn.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!