Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Tam Thi Ngữ - tác giả: Tam Nhị Nương

 Người giấy không lập tức trả lời tôi mà nâng bàn tay phải lên chỉ vào ghế dài phía đối diện.  

 

Hành động này của người giấy gần như khiến tôi chết ngất, bên trong người giấy là những nan tre nên không có các khớp nối, khi chuyển động nhìn rất quỷ dị.  

 

Tôi đi tới ngồi xuống ghế, khi đã ngồi xuống tôi phát hiện ra hai chân mình vẫn không ngừng run rẩy.  

 

Tôi vừa mới ngồi xuống thì phát hiện ra người giấy vốn dĩ đang nhìn ra ngoài cửa từ từ quay qua nhìn tôi. Bởi vì được nối bằng các nan tre nên khi chuyển động phát ra tiếng "cọt kẹt". Tôi cố nén nỗi sợ hãi, dùng hai tay không ngừng bấm vào bắp đùi mình. Tôi tự nhủ, đây chỉ là mơ, đây chỉ là mơ, một lúc rồi sẽ tỉnh. Nhưng thịt đùi sắp bị rút ra mà tôi vẫn ở nguyên vị trí, mà không phải là đang nằm ở trên giường.   

 

Người giấy quay đầu qua phía tôi, con ngươi không ngừng chuyển động lên xuống, hẳn là đang quan sát tôi sau đó nói: "Bà không chỉ biết chuyện của bà nội cháu mà bà còn biết được cháu và cái tên ở ngoài kia đã lừa người dân trong thôn chuyện "Ngũ thể đầu địa"  

 

Lúc này, tôi kinh ngạc đến nỗi hàm cũng sắp rớt xuống đất.  

 

Nếu như nói, bà lão biết chuyện tôi đang điều tra chuyện của bà nội thì chỉ là một chuyện tình cờ, vậy thì chuyện "Ngũ thể đầu địa" tuyệt đối không phải là chuyện tình cờ.  

 

Nhưng mà bà lão chỉ là một người giấy, không thể nào đi ra bên ngoài. Nếu có đi ra ngoài thì những ngày qua tôi đều đi loanh quanh ở bên ngoài tại sao tôi lại không gặp được bà lão? Lẽ nào là ông Trường Nguyên nói với bà ấy?  

 

Người giấy có lẽ không hề biết tôi đã kinh ngạc đến mức nào nên vẫn tiếp tục nói với tôi: "Mỗi một chuyện bà đều biết, Nhóc con cháu có biết vì sao không?"  

 

Tôi lắc đầu một cách máy móc, không dám động đậy quá nhiều, vì sợ phá hủy bầu không khí quỷ dị nhưng tạm thời an toàn này.  

 

Sau đó tôi nhìn thấy mắt của bà lão nhìn ra ngoài cửa. Không lâu sau có một con gà con từ bên ngoài chạy vào, chình là con gà âm mà tôi đã nhìn thấy!  

 

Gà âm cọ vào chân người giấy rồi lại đi ra ngoài, lúc này người giấy nói: "Khải Nam là một cậu bé tốt, nó đến tìm cháu"  

 

Tôi hiểu ngay ra rằng, những con gà âm này chính là con mắt mà bà lão người giấy này đặt trong thôn! Hầu như nhà nào trong thôn cũng nuôi gà, nên bà lão có vô số tai mắt trong thôn, theo dõi mọi động tĩnh của cả thôn!  

 

Nghĩ đến việc sống trong thôn này từ nhỏ đến lớn mà không có sự riêng tư, lông tơ trên người tôi đều dựng cả lên.  

 

Bà lão người giấy lại nói: "Vương Nhị Cẩu, cái thằng nhỏ xấu xa đó nó đã làm ô nhục Lưu quả phụ cuối thôn, lại còn muốn trộm tiền của Vương Thanh Tùng, lấy của nó một cánh tay vẫn là nương tay với nó"  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận