Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Cùng đóng góp để nhóm dịch ra truyện nhanh và vào nhóm đọc nhiều hơn nhé:
Chương 219: Tránh ánh mắt của anh
Nội dung có chứa hình ảnh
Phòng bệnh im lặng trong chốc lát, Vu Tuệ Doanh hoài nghi nhìn ông, nước mắt như vỡ đập.
“Khóc thì khóc đi, cả ngày chỉ biết khóc!” Hướng Bách Tùng đỏ mặt mắng Vu Tuệ Doanh, “Đồ khốn nạn, lại sinh ra hai tên khốn kiếp, cả ngày còn tưởng rằng là là vợ hiện nội trợ!
"Nếu không phải ta chống đỡ, tập đoàn Hướng thị đã biến mất từ lâu, bà thế mà thật không biết xấu hổ giấu giếm 20% cổ phần, vì một con tiểu bạch nhãn lang uy hiếp ta!"
Hướng Thu Vân vừa ho vừa che miệng, khóe miệng lộ ra một tia châm chọc.
Tiểu bạch nhãn lang, đồ sát nhân ... Đây chính là vị trí mà cha ruột của cô giao cho cô!
Nhìn thấy cô ho khan, sắc mặt Hướng Quân biến sắc, muốn nhảy ra khỏi giường, nhưng lại bị Lâm Quỳnh Chi ấn xuống.
Lâm Quỳnh Chi đi tới chỗ Hướng Thu Vân, liếc mắt nhìn vợ chồng hai người vẫn đang đối mặt nhau, vừa cáu kỉnh vừa lo lắng hỏi Hướng Thu Vân, "Làm sao? Có muốn gọi bác sĩ cho em không?"
“Không cần, em không chết được." Hướng Thu Vân lắc đầu, mở lòng bàn tay ra cho cô xem, “Không có đờm, chỉ là ho hai tiếng, không phải tái phát phù phổi.”
Thấy vậy, Lâm Quỳnh Chi và Hướng Quân đều thở phào nhẹ nhõm.
Vu Tuệ Doanh ngăn nước mắt, đáy mắt có chút tuyệt vọng, một lúc sau mới run rẩy hỏi: "Nhiều năm như vậy, anh nghĩ về em như vậy? Em không biết gì ngoại trừ khóc?"
“Đây không phải là sự thật đã được công nhận sao?” Hướng Bách Tùng hỏi: “Nếu tôi không làm cho tập đoàn Hướng thị phát triển thành quy mô như hiện nay, thì 20% cổ phần của bà có xứng với giá hiện tại không? Bà căn bản không xứng với 20% cổ phần đó "
Vu Tuệ Doanh ngẩn người, nhất thời không nói nên lời.
Hướng Quân vì chuyện của Hướng Thu Vân mà đối với ba mẹ không có tình cảm gì, hai người cãi nhau khiến anh không có cảm giác gì ngoài khó chịu, nằm trên giường bệnh lạnh lùng nhìn, mà Lâm Quỳnh Chi là con dâu, loại thời điểm này càng không nên nói gì, trong phòng bệnh nhất thời yên lặng đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Lúc này, đột nhiên vang lên một tiếng cười lạnh lùng chế nhạo.
Hướng Thu Vân điều chỉnh lại tư thế ngồi, châm chọc nói: "Hướng tổng nói bậy bạ, đến một câu cũng không có. Ông sờ sờ lương tâm tự hỏi chính mình xem, nếu không phải là vì ông bà ngoại tôi bị tai nạn xe chết, ông được tiếp quản công ty. Ông là một cậu sinh viên nghèo được Hướng phu nhân trợ cấp học phí và sinh hoạt khi lên đại học, làm sao anh lại có thể trở thành Hướng tổng? "
***
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên metruyenhot.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!