Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Tàn độc lương duyên (bản tự dịch)

Truyện đã được nhóm dich nhayhȯ .com hoàn thành – FULL.

Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố  và vào nhóm đọc hết nhé:

Chương 566: cơ hội trùng hợp
Hướng Thu Vân có thể nghĩ tới cái gì, Giang Hân Yên đương nhiên cũng nghĩ tới, cô cắn môi, “Cô nghĩ nhiều quá, tôi chỉ nhìn thời gian.”
Cô đưa màn hình điện thoại cho Hướng Thu Vân xem, sau đó đặt điện thoại lên bàn.
“Cô không cần cho tôi xem, tôi tin tưởng cô, sẽ không dùng phương thức kém cỏi như vậy.” Hướng Thu Vân nhặt một miếng dạ dày, rửa sạch rồi gắp lên, cho vào nước sốt vừng đã chuẩn bị, nhúng nó, hương vị rất tuyệt.
Giang Hân Yên không nói có đồng ý hay không, ngược lại liếc nhìn bụng Hướng Thu Vân, có điều biết điều: “Nghe nói cô có thai? Sao nhìn bụng của cô không giống như mang thai hai tháng vậy?”
Lạch cạch!
Hướng Thu Vân buông lỏng chiếc đũa rơi xuống đất, cô nhìn Giang Hân Yên vẻ mặt khó coi, cúi người cầm đũa lên.
“Đôi đũa bẩn rồi, không cần cầm lên.” Giang Hân Yên gọi người phục vụ, ”Xin lỗi, nhờ anh lấy một đôi đũa mới.”
Có lẽ là bởi vì quá hoảng sợ, nước sốt vừng văng lên áo len màu vàng nhạt của Hướng Thu Vân còn có chút lem nhem, cô nhìn Giang Hân Yên mặt sắt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ý của cô là gì?”
Người phục vụ đi tới, đặt một đôi đũa mới xuống, ân cần cho thêm một ít canh vào nồi cho hai người, giảm bớt lửa một chút.
“Không có ý gì.” Giang Hân Yên chớp chớp mắt, trên khuôn mặt thanh tú lại nở nụ cười, “Tôi chỉ muốn khuyên cô một câu, cô không ép tôi, tôi cũng sẽ không ép cô. Mọi người về sau, nước sông không phạm nước giếng, không phải rất tốt sao?”
Vẻ mặt của Hướng Thu Vân thay đổi, nắm chặt tay không phát ra tiếng.
“Tôi cùng Hạ gia lão tử không có tiếp xúc nhiều, nhưng tôi cũng biết ông ấy là người bạo ngược, không chịu nổi nhất là người khác lừa mình. Nghe nói Vũ Hào lúc nhỏ đã nói dối ông ta hoàn thành bài tập, về sau bị giáo huấn còn phải đi bệnh viện nữa. Chính là như vậy.” Giang Hân Yên lo lắng nói.
Hướng Thu Vân nhìn Giang Hân Yên, lông mi nhanh chóng chớp vài cái, vẻ mặt rất khó coi, “Cô uy hiếp tôi sao?”
“Đừng nói khó nghe như vậy, tôi chỉ dùng cách của người trả lại cho người.” Giang Hân Yên chậm rãi nói: “Hướng Thu Vân, cô và anh Vũ Hào lại đến với nhau, tôi chúc mừng cô.”
“Nhưng cô không thể trông cậy vào sự sủng ái của anh Vũ Hào mà bắt nạt người ta khắp nơi, thật không công bằng với người khác đúng không?”
Áo len màu vàng nhạt của Hướng Thu Vân là cổ áo hình chữ V. Có thể nhìn thấy vị trí phía trên xương quai xanh, khi đang nói chuyện với cô, Giang Hân Yên liếc nhìn cổ cô, phát hiện trên đó có vài dấu hôn mới.
Nếu là thực sự mang thai được hơn hai tháng thì đây là thời điểm thai nhi chưa ổn định.
Hướng Thu Vân cười gượng gạo, “Tôi so với bình thường gầy hơn, mang thai hơn hai tháng cũng không lộ ra vẻ phụ nữ mang thai.”
“Thật không?” Giang Hân Yên hỏi ngược lại, cười nhìn cô.
Hướng Thu Vân không tránh khỏi tầm mắt của cô, nhưng ánh mắt lại có chút né tránh, “Bùi Thiếu đưa tôi đi kiểm tra sức khỏe, ông nội đưa tôi đi làm một lần, cô cho rằng dưới mắt Bùi Thiếu và ông nội thì tôi có thể làm được gì không?”
Giang Hân Yên lắc đầu, “Đương nhiên không thể.”
Hướng Thu Vân không có khả năng như vậy.
“Đã một giờ rưỡi rồi, còn mười hai giờ rưỡi nữa, nhờ tập đoàn Giang thị chuẩn bị khoản thanh toán cuối cùng.” Hướng Thu Vân như thở phào nhẹ nhõm.
“Tôi chỉ nói rằng cô không có khả năng như vậy, cũng không tin rằng cô đã mang thai.” Giang Hân Yên cười nhẹ: “Đôi khi, cơ hội trùng hợp có thể giúp người ta làm chuyện xấu, chẳng hạn như nói dối.”

Nhấn Mở Bình Luận