Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

[Truyện Thái] Wedding - Tình Yêu Siêu Quậy

{ = Tonnam = }

"Hôn thằng Krist!". Lann ra lệnh một cách quyết đoán. Chắc thù lắm vì bị tôi ra lệnh nói yêu anh Beem, nên nó bực bội đổ lên người chọc ghẹo nó.

May mắn cực kỳ khi mà tao không bị. Lúc mày ác thì mày ác cực kỳ luôn, Lann. Nhìn sắc mặt 4 người đó trước đi.

"Chết tiệt!". Anh Fire, Abo, Krist, Karn la lên gần như cùng lúc, ngay cả bác sĩ lịch thiệp như 2 người đó còn chịu không nổi.

"Tại sao phải tao chứ? Cho nó hôn anh Fire đi.". Krist la lên đầu tiên.

"Mắc gì? Cho hôn anh bác sĩ, người yêu nó thì khỏe rồi. Game là game, chịu chơi thì phải chấp nhận thể lệ.". Thằng Lann dùng lời nói của tôi để trả ngược lại thằng Karn và thằng Krist.

"Mày thiệt là, Lann.". Krist.

"Thằng Ton còn ra lệnh cho tao tỏ tình nữa mà. ////"

"Rồi tao liên quan?". Karn.

"Mày ghẹo.". Lann.

"Làm cái khác đi, Lann.". Abo bắt đầu nóng lòng rồi.

"Đúng đó, đừng chơi như vậy mà, em Lann.". Anh Fire gật đầu ủng hộ liên tục.

"Chỉ chạm môi, đâu có kêu mút lưỡi đâu. Đây là game mà. Hai người này là bạn với nhau, không đời nào có suy nghĩ gì trên mức bạn bè sẵn rồi. Hơn nữa, em không phải là người đề xuất. Mọi người biết là game này phải chơi đại khác như vậy rồi mà vẫn chơi. Em sai chỗ nào?". Dùng ánh mắt lạnh lùng, trầm tĩnh của nó để trị mọi người.

Cũng đúng. Game này thật ra nó dữ dội lắm. Nặng hơn như vậy tôi cũng đã từng nghe qua. Krist và Karn là bạn thân, nếu không có ý gì, chỉ môi chạm môi thì chắc cũng được.

Đúng không ta?

"Chờ đi, Lann. Nếu tao quay trúng mày, tao sẽ cho mày hôn thằng Jins."

"Chết tiệt!". Kỳ này tới lượt tôi kêu lên. Giọng đan xen với anh Beem, nhưng giọng tôi lớn hơn. Lớn tới mức vượt qua biển Andaman tới vịnh Thái Lan luôn đó.

Bàn tay vô thức nắm lấy cánh tay Jins hồi nào không biết nữa. Nó cúi xuống nhìn, không hề ngạc nhiên chút nào khi Krist nói là sẽ cho nó hôn Lann, nhưng lại mỉm cười tươi thấy ghét.

"Muốn hay sao, thằng chết tiệt?". Tôi chửi cái thằng đáng ghét.

"Muốn cái gì?". Nó làm vẻ mặt ngơ ngác nữa kìa.

"Thấy mặt tươi muốn chết. Muốn hôn thằng Lann hay sao? Vượt qua chân anh Beem cho được trước đi."

"Không có muốn hôn thằng Lann. Nhưng mặt tươi là vì vui mừng khi mà mày ra vẻ chiếm hữu. Miệng tao chỉ để dành cho một mình mày thôi."

"Tao muốn phun nước miếng vào mặt ghê. Lúc trước còn thấy say xỉn quấn quýt với gái trong pub trong kia kìa. Cho một mình tao cha già mày!".

"...Ton, mày... thấy hả?". Jins tái mặt. Lúc đó tôi đi lôi nó về từ pub, say chết mẹ, nhưng chưa từng đem ra nói với nó.

"Chứ sao. Đừng quên tao là người vác mày về phòng.". Nể tình mày say dữ dội, lại còn nói mớ gọi tên tao đó.

"Sao, Krist? Mày dám không?". Giọng nói của Lann đang thách thức Krist làm cho tôi và Jins ngưng nói với nhau chuyện này rồi quay qua nhìn chuyện hay ho hơn.

"Tại sao tao phải làm? Lượt của thằng sloth, không liên quan tới tao.". Krist la lối.

"Mày đấu cho lại thằng Karn đi vậy. Dù sao nó cũng phải hôn mày.". Lann.

"Mày chịu thua đi, Karn. Tao chắc chắn không hôn mày. Nghĩ tới là muốn ói."

"Tao muốn hôn mày muốn chết luôn vậy đó."

"Đổi thành hôn môi thành hôn chân tao được không?"

"Đổi thành lấy chân vuốt mặt mày thì tao sở trường hơn."

Thằng sloth ấy hả, ngoài thằng Krist ra nó không có đầu tư cãi lộn với ai giống trẻ con như vậy đâu. Bởi vì 2 đứa nó quen nhau từ hồi nhỏ nên mới dám cãi nhau, nhưng chưa từng thấy tụi nó giận nhau lần nào dù cho mắng nhau nặng tới cỡ nào.

"Mày không dám hôn thằng Karn là vì mày sợ bị dao động chứ gì?". Anh Beem giúp vợ khích tột cùng. Chắc là ham vui tới nỗi quên rằng bản thân là thầy đó, anh trai.

"Ai sao? Em mà sợ ấy hả, anh Beem? Quen biết nhau từ hồi da nó còn chưa trắng tới mức này luôn đó. Bản mặt như vậy, hôn cũng không có cảm giác đâu.". Thằng Krist lại đi mạnh miệng, thằng Karn mới cãi lại không chịu thua.

"Bản mặt như mày, chỉ thấy tao đã muốn ói rồi. Dù hôn thì tao cũng không có ý gì được đâu."

"Tao cũng không. Vậy mày dám không?"

"Dám, mày mới là không dám. Tao không có nói câu nào là sẽ không làm."

"Tao cũng không có nói là sẽ không làm."

"Krist! / Em Karn!". Hai bác sĩ kêu lên cùng lúc khi mà vợ của mình lúc đầu còn cứng đầu từ chối, bây giờ lại ra vẻ định xông tới hôn nhau bởi vì bị thách.

"Tính sao? Rốt cuộc tụi mày làm hay không làm?". Lann nó cứ hối. Mày vui lắm chứ gì? Đợi tới lượt mày mà 4 người đó là người xoay chai đi.

Eh? Không có được. Nếu tụi đó xoay chai, tụi nó nhất định sẽ ra lệnh hôn Jins chắc luôn .Đừng để trúng thằng Lann mà.

"Buông ra đi, Abo. Đừng có cản. Chỉ chạm môi thôi mà, có gì đâu.". Krist hất Abo của nó ra. Đối phương ra vẻ định cản trở hết mình, nhưng bây giờ không gì có thể kéo lại danh dự của tụi nó hết.

"Anh Fire buông ra đi ạ. Bạn bè, không có gì đâu.". Karn nói với người yêu nó bằng giọng nhẹ nhàng.

"Nhưng mà anh ghen.". Anh bác sĩ Fire.

"Chỉ game thôi ạ. Anh phải hiểu."

"Đúng. Abo im đi. Hiểu lý lẽ chút đi.". Krist đe dọa người yêu nó. Lý lẽ mày còn không có nữa là, láo lếu đi dạy người ta.

"Krist, anh nghĩ..."

"Định từ biệt nhau lâu nữa không? Hôn kiếp này đó, không phải kiếp sau.". Anh Beem dùng câu nói của Krist để hối 2 đứa tụi nó.

"Ờ, biết rồi. Tới đi, Karn."

Tụi mày định hôn nhau hay là định đấm nhau vậy? Đứng thế thủ làm gì?

Krist và Karn đưa mặt tới gần nhau từ từ, nhìn mặt đối phương giống không ưa bản mặt.

Cùng lúc đó anh Singto và anh Fire quay mặt về hướng khác, kiểu như không muốn nhìn. Định cản cũng không được, bởi vì tự mình quyết định sẽ chơi, thể lệ phải là thể lệ.

Tôi hồi hộp nhìn. Bây giờ Krist và Karn đã nhắm mắt rồi. Tụi nó không có nhắm mắt kiểu thấm nhuần cảm xúc như mấy cặp đôi yêu nhau, tụi nó nhắm mắt bởi vì không muốn nhìn mặt nhau thì đúng hơn.

*Chụt*

"Chết tiệt!". Krist kéo dài giọng sau khi nó đụng mạnh lên miệng thằng Karn không tới 1 giây rồi lùi ra.

Karn không nói gì. Nhưng sắc mặt nó như không chấp nhận được tột cùng. Ai nấy cũng đều quay đi chà miệng.

"Hahahaha!". Cười đã luôn. Người không liên quan thì cười với nhau. Thật ra đó không được gọi là hôn nữa kìa.

"Thôi mà, cho vui thôi. Giống như tụi người Tây khi gặp nhau, họ cũng hôn chào hỏi như vậy.". Anh Beem.

"Đây người Thái mà anh. Rốt cuộc có còn xem đây là em trai không vậy?". Krist hờn mát nhìn anh trai của mình và bị Abo của nó lôi vào ôm thật chặt. Ánh mắt không hài lòng cho lắm nhưng không đổ lỗi cho ai được.

"Không giận đúng không?"

"Game mà. Tự Krist chọn, anh nói gì được.". Abo kéo đầu nó tựa vào ngực, giống như đang cố gắng chấp nhận.

Còn bác sĩ Fire, chúng tôi chỉ không để ý một chút thôi, anh ấy đã kéo thằng Karn vào và...

"Ư!". Hôn thằng Karn để xóa dấu vết của thằng Krist ngay lập tức.

"Ơ...". Câm nín hết. Cả đám còn lại chúng tôi cố gắng ra vẻ như trò chuyện với nhau trong khi đợi 2 người đó hôn nhau.

Nhưng...

Tại sao 2 người đó không ngưng cho rồi đi chứ? Có nóng bỏng quá không vậy? Tôi nhìn rồi nóng mặt thay luôn. Nếu định quấn nhau tới như vậy, có cần vào phòng luôn không?

"Hức... Ha!". Karn đấm vào bác sĩ Fire thật mạnh mấy cái, thế nên anh ấy phải nhanh chóng buông tay ra trước khi quá đà. Nhưng ánh mắt của anh bác sĩ Fire nhìn Karn nó nóng rực tới nỗi tôi nghĩ rằng tối nay nó bị đem đi ăn đợt nữa chắc luôn.

Tôi nóng mặt theo luôn. Họ hôn nhau kiểu sâu sắc lắm, sâu tột cùng. Tôi liếc mắt nhìn tận mấy lần, cả người thấy nhộn nhạo liền luôn.

"Xong rồi phải không? Tiếp được chưa? Hay tụi mày định tiếp với nhau ở trong phòng?". Anh Beem gọi lại thần trí của 2 người đó. Anh Fire cười như không có gì, còn Karn thì cứ đỏ mặt.

"Sẵn sàng rồi ạ. Nhưng em nghĩ lần tới chúng ta không dùng lệnh như vậy thì hơn. Chắc không có ai muốn người yêu của mình hôn người khác đâu. Chắc mọi người hiểu rõ. Chơi kiểu khác vui hơn đó.". Bác sĩ Fire nói một cách đầy lý lẽ, nhưng sâu bên trong ánh mắt lại có sự ghen tuông tột cùng.

"Em đồng ý.". Abo nhanh chóng ủng hộ.

Chúng tôi gật đầu hiểu. Biết rõ rằng nếu vẫn không chịu dừng, game có thể sẽ dần ác liệt hơn. Lann cũng xin lỗi một chút. Nhìn từ mặt nó, tôi nghĩ lúc nãy nó đã bắt đầu say. Trong nhóm tụi tôi, nó tửu lượng yếu nhất. Bia thì uống được, nhưng nếu rượu độ mạnh tới như vậy, ly nhỏ xíu thôi là chắc nó choáng rồi.

Ngay cả tôi, người thường hay uống và tửu lượng cao nhất trong nhóm, gặp 1 ly mà còn thấy nóng nữa là.

Sau đó, game liền trở nên vui hơn. Mọi người quên chuyện Krist và Karn hôn nhau và vui vẻ với những câu lệnh điên điên khùng khùng thay vào đó. Như bây giờ, miệng chai xoay về phía Jins lần thứ 7.

"Mày có nổi không vậy?". Tôi gặp 8 ly rồi, choáng cực kỳ. Người khác cũng nhiều cỡ đó, mặt đỏ hết cả lên.

"Ư... Truth.". Jins trả lời ngắn gọn. Cố gắng tỉnh táo, quần áo nó ướt đẫm bởi vì bị ra lệnh chạy xuống biển hồi ly thứ 3.

"Nên hỏi gì ta?". Krist nói bằng giọng kéo dài bởi cơn say. Nó là người xoay chai đợt này. Những lượt vừa qua nó chọn Truth, bởi vì mọi người không nghĩ ra được câu lệnh nữa rồi. Quá say để mà dùng trí não.

Thằng ranh bị câu hỏi đại khái như bao lâu nay có bao nhiêu bồ. Câu trả lời của nó làm cho người bên cạnh xị mặt cực kỳ. Bạn tôi là cựu cassanova mà.

"Mày... ức... Jins, kể chuyện thằng Ton đi. Tao muốn nghe."

"Cái này đâu phải sự thật đâu.". Tôi phản đối.

"Cũng sự thật... ức... Chuyện mày đó. Yêu bạn tao nhiều tới mức nào? Mày không được làm nó buồn đó, Jins. Thằng Ton nó chưa từng có người yêu... Ức... Không thì tao sẽ xử mày chết.". Krist bắt đầu say tới nỗi không kiểm soát chính mình được, nhưng sự yêu bạn bè của nó chưa bao giờ thay đổi.

"Mày cũng biết là tao yêu Ton tới mức nào... Từ 3 năm trước, tao gặp Ton vào ngày đón đàn em, vấp tầm mắt liền luôn. Nó cực kỳ dễ thương, vui vẻ, tươi tắn. Tao cực kỳ thấy không ưa, không biết thằng chết tiệt này friendly gì mà dữ vậy.". Jins bắt đầu kể, có vẻ nó say dữ lắm.

Nhưng cái mà nó nói, tôi bắt đầu giận.

Tại sao lại thấy ghét tao?

"Nhưng khi nhìn tới nhìn lui thì lại không ngưng được. Ánh mắt tao cứ nhìn một mình nó từ lúc nào không biết nữa. Nó chào hỏi người ta khắp nói, quen biết người ta khắp nơi. Lúc trước tao không phải kiểu người dễ dàng hòa hợp với người khác đâu, không phải kiểu người mở lòng với ai. Nhưng muốn thân thiết với nó, nên thay đổi chính mình. Tao cư xử giống như nó, quen biết khắp nơi. Cư xử vui vẻ để tiếp cận nó một cách khéo léo. Càng quen biết, tao lại càng yêu, càng không thể dừng chính mình lại được. Ton là người tốt, là người hài hước. Ở cùng thì cảm thấy cực kỳ hạnh phúc, muốn thấy nó cười. Đôi khi tao cũng thấy muốn chiếm hữu đó, muốn nó cười với một mình tao, nhìn chỉ một mình tao."

Rồi tại sao mặt tôi lại phải nóng tới như vậy chứ?

"Một hôm nó say, nó nói yêu tao. Tao mừng còn hơn bất cứ thứ gì nữa. Nhưng bởi vì nó say đó, nên tao phải cố gắng kiềm lòng. Mày nhớ không, Ton? Mày nói yêu tao rồi hôn tao để chứng minh, mày xin tao làm người yêu nữa. Sáng dậy tao hỏi mày là có nhớ không? Mày nói là mày nhớ rồi đỏ mặt."

Hồi nào ta?

"Hừ, mày không nhớ đâu. Tao nhớ rõ. Tao vui mừng và nghĩ rằng chúng ta đang quen với nhau suốt bấy lâu, cho tới ngày hôm đó biết rằng thật ra nó không nhớ cái quái gì hết. Tao suýt nữa muốn chết đi cho bằng được lúc nghe thấy là mày ghét tao, không có ý gì với tao hết."

Bởi vì vậy nên nó mới say nát như lần đó nhỉ?

Tôi đúng là tồi. Không biết cái gì hết.

"Tao thấy hôm nay đủ rồi. Lann cũng say lắm rồi, tao dẫn lên ngủ đây.". Anh Beem thấy Jins bắt đầu vào chế độ drama và mọi người kéo nhau nghe nó trong im lặng.

Còn không thì thấy sắc mặt đau khổ của tôi nên chấm dứt giải tán. Bản thân Jins cũng đã im lặng rồi. Dù cho nó là dân party, nhưng phải công nhận là rượu này thật sự mạnh, xứng với việc người tặng khoe.

"Cần giúp vác nó lên không?". Karn quay qua hỏi tôi. Anh Beem bế Lann, người đã ngủ say vào phòng. Abo cũng dẫn Krist về phòng bởi vì nó say và bắt đầu quấn lấy chồng mình.

Còn người trong nhóm mà tửu lượng cao cỡ cỡ như tôi thì chắc là Karn đó. Có vẻ nó vẫn còn đang thư thả kia kìa.

"Không sao, tao vác nó tới nỗi quen rồi.". Tôi mỉm cười cảm ơn đứa bạn, còn nó thì rủ anh Fire về nghỉ ở trong phòng.

Tôi nâng cánh tay lớn của Jins gác qua vai, dẫn nó đi về phòng theo. Nó không có say tới mức không còn ý thức, nên tôi chỉ giúp dìu nó mà thôi.

"Mày có giận tao không, Ton? Tao thấy tao nói nhiều quá.". Jins ngồi xuống bìa giường, vùi mặt bàn tay của mình, có tôi đứng ở trước mặt nó.

"Không giận đâu. Mày nằm nghỉ đi. Đừng đem tao làm tất cả mọi thứ trong cuộc đời mày mà.". Nó quan tâm tới cảm giác của tôi quá mức, tới nỗi giữ hết mọi chuyện mà lo lắng.

"Nhưng mày là tất cả của cuộc đời tao thật mà."

Nếu là lúc trước, chắc tôi sẽ giận rồi đạp nó lần nữa. Nhưng khi được nghe mọi thứ mà nó bày tỏ, tâm sự suốt 3 năm mà nó giấu kín, cảm giác của nó khi mà phải thay đổi chính mình vì người như tôi, sự đau khổ mà nó phải chịu đựng.

Tôi không nỡ giận nó gì hết.

"Cảm ơn nhé, Jins.". Chưa từng nghĩ rằng sẽ có ai yêu tôi nhiều tới như vậy.

Jins kéo tay tôi về phía nó, dừng lại ở giữa 2 chân nó. Một bên bàn tay lớn ôm lấy eo tôi, tay còn lại thì vuốt nhẹ ở chỗ bắp tay. Đôi mắt dữ dằn giống như yakuza nhìn chăm chú khắp khuôn mặt và nhìn vào mắt tôi.

"Jins yêu Ton lắm đó. Dù cho Ton nghe chán rồi, nhưng Jins cũng muốn nói."

"...Không chán đâu.". Cái gì làm cho tôi trả lời như vậy không biết nữa.

Khuôn mặt chúng tôi giống như bị hút vào nhau từng chút một. Hình ảnh anh bác sĩ Fire và Karn lúc hôn nhau một cách sâu sắc làm cho tôi cũng muốn thử theo bởi tác dụng của cồn. Tôi không lưỡng lự mà buông thả chính mình theo vị hôn mà Jins trao cho.

Nó rộn lên, làm cho trái tim rung động một cách dữ dội.

"Ư". Tôi thấy nhột ở phần bụng tới nỗi phải rên thành tiếng để giải tỏa. Bàn tay to vuốt ve khắp thân người, dù cho qua lớp quần áo nhưng vẫn sinh ra sự nóng rực tại mọi điểm được tiếp xúc.

Không biết từ lúc nào, lưng của tôi đã bị đẩy tới nỗi chạm vào cái giường êm, theo sau là cơ thể to lớn của Jins.

Tôi cười nhạt trong khi chúng tôi nhìn vào mắt nhau một lúc lâu, giống như tín hiệu để nói rằng tôi không thể phủ nhận được sự ham muốn sâu bên trong cơ thể vào lúc này.

"Ton, có phải bởi vì mày say không? Ngày mai thức dậy, mày có còn nhớ gì được không?". Bản thân Jins cũng say dữ lắm, nhưng vẫn cố gắng hỏi vì xem trọng cảm giác của tôi.

"Tao không có say bằng mày đâu. Tao biết rõ rằng tao đang làm gì.". Tôi đưa tay lên vòng quanh cổ nó thay câu trả lời, kéo nó từ từ cúi xuống.

"Chắc nhé, Ton? Nếu bắt đầu rồi thì có thể không dừng lại được đâu."

"Có phải lúc để nói nhiều không vậy? Mặt mũi, dáng vẻ như mày không có nên dịu dàng đâu đó. Mày nên đem tao còng lại và cưỡng bức nữa kìa.". Tôi nói đùa.

"Mày là người mà tao quan tâm hơn bất cứ thứ gì trên đời đó, Ton. Không thì chắc tao đã làm lâu rồi. Không biết là tao muốn tới mức nào sao?". Nó quét mắt nhìn khắp mặt rồi kéo ánh mắt xuống rà soát khắp người tôi.

Càng thấy ánh mắt của nó, tim tôi lại càng rung động.

"Mày khùng!". Chửi để đỡ mắc cỡ vậy thôi. Bây giờ chịu đựng nhìn ánh mắt của nó còn không được nữa là.

"Có yêu tao chút nào chưa, Ton?"

"Ơ..."

"Không sao. Tao hiểu. Mày chưa từng có cảm giác như vậy bao giờ. Tao hiểu.". Ánh mắt của Jisn đau đớn giống như sắp chết lần nữa, nhưng nó vẫn gượng cười, miệng cứ lảm nhảm là hiểu.

Tôi không biết bản thân có cảm giác như thế nào với nó. Tình yêu của nó nhiều tới mức tôi không dám đem cảm giác của mình để so sánh nữa là. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ biết rằng bản thân đã chịu thôi, nhưng thấy nó đau đớn thì lại không chịu nỗi nữa, nên chỉ có thể trả lời lại theo kiểu mà có thể làm được.

"Nhưng mày là người duy nhất mà tao muốn ở gần tới như vậy đó, Jins. Tao chưa từng chịu cho ai hôn, cho ai ôm, chưa từng cho ai nhiều bằng mày bao giờ."

"Ton"

"Hôn tao đi, Jins.". Tôi nhắm mắt lại chầm chậm, đợi sự tiếp xúc ngọt ngào, ấm áp mà nó từng trao cho. Bàn tay thì vuốt ve ở sau gáy của nó, từ từ níu cổ nó xuống, cho tới khi cảm nhận được hơi thở ấm áp ngắt thành quãng.

"Hơn mức hôn thì sao?"

"Tùy ý."

Đôi môi nóng ấm bao trùm xuống ngay khi nghe thấy lời giống như cho phép. Nụ hôn lần này không ngọt và ấm áp như bao lâu nay, nó nóng bỏng và dữ dội tới mức tôi suýt nữa thở không được.

"Ưm~". Sự tiếp xúc lần này sâu sắc hơn bất cứ lần nào. Mỗi lần miệng đối phương ngoạm xuống và mút lấy một cách đói khát, giống như nó kéo trái tim tôi lọt ra ngoài theo vậy.

Jins giống như kìm nén lâu này, hôn liên tục hết sức không ngừng nghỉ, dùng lưỡi quét quanh miệng rồi chen vào trong vết chia cắt giữa đôi môi của tôi không chuyên nghiệp.

Lần đầu có cái lưỡi nóng hổi không phải của chính mình ở trong miệng như vậy. Nó ẩm ướt và cảm thấy lạ hết cả lên. Tôi rụt lưỡi của mình bởi nỗi sợ, nhưng đối phương lại công kích, dồn ép ở trong miệng giống như trò đuổi bắt và cuối cùng tôi cũng bị bắt cho được.

Đầu lưỡi quấn lấy làm cho tôi rên lớn. Jins mút lấy lưỡi tôi vào trong miệng của mình rồi ngoạm xuống mà không biết chán. Không biết nó bị đói kém ở đâu. Mọi hành động thô lỗ theo phong cách của nó, không dịu ngọt, nhẹ nhàng gì hết, chỉ có sự hối thúc ngang bướng, khác với lúc bình thường luôn nghĩ tới cảm giác của tôi trước hết mọi thứ.

"A... Tonnam... Ưʍ...". Jins vẫn không ngừng lấy đi sự tỉnh táo của tôi bằng cách cắn lên môi. Mùi vị hơi chua một chút bởi máu và cồn đã uống vào.

"Ức... Ư... Jins.". Tôi ôm chặt lấy nó. Bàn tay cấu lên lưng, đáp trả lại mọi sự tiếp xúc mà tôi chưa từng có bao giờ theo như những gì tôi có thể.

Há miệng nhận lấy đầu lưỡi nóng hổi và để cho Jins dẫn dắt. Thở gấp nặng nề khi nó rời ra và di chuyển mặt xuống cổ.

"Ton... Da mơn trớn... hết cả lên...A!"

Nó vuốt ve khắp người, luồn tay vào dưới áo, kéo sự nóng bỏng đi khắp nơi tới nỗi thân người tôi co giật bởi vì không thể kiểm soát hơi thở được.

"A!"

Bây giờ tôi nóng hết cả người. Tay Jins xoa nắn dần lên tới ngực. Đầu ngón tay nó chạm lướt qua điểm nổi trên ngực của tôi rồi bàn tay nóng bóp xuống thật mạnh.

"A... Jins... Ưmmm.". Chỉ vậy thôi đã nhột hết cả người, nổi da gà, không biết nên làm thế nào.

Chưa từng bị tiếp xúc như vậy bao giờ, dù cho là với nam hay nữ. Tôi không làm gì được ngoài việc nằm vùng vẫy qua lại, ưỡn ngực nhận lấy bàn tay của nó rồi rên bằng giọng run rẩy.

"Mẹ kiếp... Tiếng của mày... làm cho tao...". Nó chửi đổng thô lỗ một chút bởi sự quên mình và bắt đầu cắn xuống cổ.

"Ư... Đau... Tao đau."

"Tao chơi mày tới sáng chắc luôn, Ton... Mày làm tao... muốn phát điên rồi.". Thằng điên này vò đầu tôi thật mạnh.

"A... Jins... a... Nhột... Mày... Nhẹ chút.". Tôi vùng vẫy nhưng nó lại không chịu ngừng, dù ngón tay trỏ và ngón cái cọ qua lại cả 2 bên. Lưỡi ẩm ướt thì quét khắp cổ. Chen đầu gối vào giữa chân tôi để tách nó ra và cọ xát lên xuống qua lớp vải.

"Ức... ah... hư...". Cái áo thun đang mặc bị Jins kéo mạnh ra khỏi người. Cái lạnh của máy điều hòa va chạm vào làn da không hề lầm cho cơn nóng bên trong giảm xuống gì hết khi mà bị đối phương công kích không ngừng nghỉ.

"A... Jins... Đừng cắn.". Nó cắn xuống điểm nổi trên ngực thật mạnh rồi dỗ dành bằng việc liếm vào chỗ cũ.

"Xíttt... Tonnam... Mày... khiêu gợi lắm."

Tao làm cái gì mà mày xem là khiêu gợi? Chỉ có vùng vẫy và rên, thì tại đâu có chống trả gì nó được đâu.

"A... Aaaaa... Ư". Điểm nổi trên ngực tôi bị nó công kích một cách dữ dội thay phiên qua lại 2 bên. Bên nào trống thì nó dùng tay bóp nắn an ủi, không cho đứa nào kém hơn.

Tôi rên tới nỗi giọng khô khàn, cảm thấy nhói ở dưới hạ bộ.

"Rên nữa... Ton... Tao thích... rên nhiều nhiều.". Bởi vì nó thích như nó nói nên nó kíƈɦ ŧɦíƈɦ du͙ƈ vọиɠ của tôi không ngừng. Bàn tay to lướt xuống hông cọ xát và luồn vào trong qυầи ɭóŧ.

"Ha... Á... Héc... ha... ha... Xíttt... Mạnh nữa, Jins.". Tay nó di chuyển lên xuống theo độ dài. Còn tôi thì vừa vùng vẫy vừa rên, nhấc hông lên tiếp nhận, di chuyển eo liên tục gần như không chạm vào giường.

Cảm thấy sướng hơn lúc tɦủ ɖâʍ mấy lần.

Và trước khi tới cuối đường, bàn tay Jins lại rời ra. Đầu nó rớt xuống vùi vào vai, cả cơ thể nó thả trọng lượng lên người tôi tới nỗi muốn nhói.

"A, Jins!". Tôi thở gấp nhưng vẫn lung lay gọi nó. Khi nó vẫn nằm yên thì lại càng tăng thêm lực nữa.

Bị cái quái gì vậy?

Tôi đẩy nó ra khỏi người, nó lật qua nằm ngửa theo lực của tôi. Và khi được thấy rõ mặt thì tôi mới biết được rằng...

Nó ngủ rồi.

Thằng khốn Jins!!!!!

Tao chịu cho mày rồi, mày không được bỏ rơi tao như vậy

Tôi suýt nữa đã khóc với sự thương

hại bộ dạng của chính mình. Vừa đấm vừa đánh vào ngực nó, nó cũng không chịu dậy, ngủ như chết. Nổi điên tới nỗi muốn nhét gót chân vào mặt nó.

Rồi như vậy, cái mà tao đang dang dở, ai sẽ giúp tao chứ?

Nhớ lấy đó mày, lần tới tao sẽ không chịu cho mày lúc say nữa, thằng nghiệp chướng.

Tôi chửi người ngủ say một cách bực bội. Cuối cùng cũng phải đành lòng chịu đi vào phòng tắm xử lý bản thân tiếp.

Nói luôn là cảm xúc nó quá là khác biệt giữa tay tôi và tay nó. Cực kỳ không được luôn, Jins. Thức dậy giúp tao điiiii.

  ---------- End Chap 55----------    

Nhấn Mở Bình Luận