Vậy mà ông không tin, ông háo thắng, cho rằng bản thân không thể tin sai người. Cho đến khi hắn muốn cưới Bạch Thố, ban đầu ông cũng muốn tác thành.
Xong Bạch Thố thà chết không chịu, sau đó ông lại phát hiện hắn muốn lấy Bạch Thố không chỉ vì Bạch Thố xinh đẹp tài năng.
Mà hắn muốn chiếm trọn Bạch gia cùng những bí thuật của Bạch gia cùng Hắc gia. Chưa kế, Bạch gia còn lưu giữ nhiều bảo vật có thể mở tới những phương thức tu luyện, mở rộng khả năng của con người.
Có thể nói điều hắn muốn chính là chiếm trọn mọi thứ, tham vọng của hắn không chỉ tiền
tài.
Chính vì nhìn thấy điểm này mà lão Hắc đã đuổi hẳn đi, còn khuyên lão Bạch không nên tin
hắn.
Cũng vì cha Bạch Thố bảo vệ con gái chống lại Hoàng Đàn, bị hắn ta sát hại không thương tiếc. Vì cái chết của cha Bạch Thổ, mà Hoàng Đàn không thể gần Bạch gia.
Hắn không còn cách nào phải giam cầm cả nhà Bạch Thố, ép Bạch Thố cưới hắn. Bạch Thố sống chết không chịu, dây dưa cũng đã vài năm.
“Hoàng Đàn?” Lão Hắc chợt nhớ ra cái tên này.
Lão Bạch cay đắng gật đầu.
Hồ Cửu nghe cái tên này rất quen.
“Hoàng Đàn là ai?” Anh không nhịn được mà hỏi.
Lão Hắc nhìn lão Bạch như muốn giục lão Bạch tự kể cho Hồ Cửu. Nhưng Bạch Cư vẫn chần chừ, như có gì khó nói.
“Có gì không tiện nói sao?" Hồ Cửu nhíu mày hỏi lại.
Bạch Thố nhìn ông nội của mình, bản thân cô cũng khó hiểu. Rõ ràng ông nội rất lợi hại, trận pháp hay kết giới nhiều lần ông dạy em trai, cô cũng nghe qua.
Hoàng Đàn kia sao lại có thể giam giữ được ông chứ?
Nhìn thấy ánh mắt mong chờ của Hồ Cửu cùng sự nghi hoặc của Bạch Thố, lão Bạch lại thở dài.
“Cha, để con..” Mỹ Họa thấy cha chồng mình khó nói nên lời, bà cũng hiểu được tâm trạng của ông.
Thở dài một hơi, Mỹ Họa lên tiếng, ánh mắt xa xăm như nhớ lại chuyện cũ:
“Thật ra, Hắc gia cùng Bạch gia có giao hẹn, chỉ cần là chiến thần do Hắc gia đào tạo thì sẽ có hôn ước với quý nữ của Bạch gia. Chỉ cần sau khi kết hôn, những hồi môn liên quan đến trấn pháp, hộ quốc, thậm chí là mật thất tu luyện cùng không gian kết giới đều sẽ do Chiến thần làm chủ.”
Ánh mắt Mỹ Họa hơi liếc lão Hắc.
“Nhìn ta làm gì, ta không có lỗi, trách là trách Bạch gia năm đó không có quý nữ nha.” Lão Hắc hắn giọng nói.
Lão Bạc liếc Hắc Cảnh, bĩu môi khinh thưởng: “Bạch Nhược xem là gì? Đàn ông sao?”
Nghe cái tên này, Mỹ Họa cũng không dám kể tiếp, chỉ cúi đầu.
“Được rồi, ta nói.” Lão Bạch thở dài tiếp lời: “Năm đó là tại lão hồ đồ này, đó là biệt tích năm năm, hại Bạch Nhược biểu muội của ta chờ hắn vô vọng. Chính vì cho rằng hắn không về, Bạch Nhược đã xuất gia, mở thiên am trong khu sơn cốc ở vùng Nam Sơn. Cũng đã hơn hai mươi năm rồi...”
Nói đến đây, cả lão Hắc cùng lão Bạch đều lắc đầu tiếc nuối.
“Sau đó, lão Hắc không vì không con, mà hắn thu nạp đệ tử. Ta tự cho mình là uyên thâm, nhìn người không sai đưa Hoàng Đàn đến cho lão Hắc. Vậy mà hắn trộm bí kíp trận pháp, còn có cách luyện cổ thuật. Lão Hắc nhắc nhở, ta còn cho rằng là hắn ham học hỏi, lão Hắc là chướng mắt người hơn mình.”
Lão Bạch nhìn lão Hắc như vô cùng hối hận rồi nói tiếp.
“Hắn quay về thì tình thâm muốn cưới Bạch Thố, nhưng hắn liên kết trong ngoài Bạch gia, hãm hại cha Bạch Thố đến chết. Còn cướp đi...Trấn Hồn Tụ.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!