Nhưng nay lại thấy một kẻ mạnh như vậy, xem ra đây là đối thủ đáng gờm của hắn trong tương lai rồi.
“Hồ Cửu, anh muốn gì?” Mộc Thúy Lan thấy anh sắp tới gần thì vô cùng sợ hãi.
Dương Minh Thành nhìn Hoàng Đàn, muốn hắn giúp đỡ, Hoàng Đàn cũng muốn thử sức một chút với người kia, cũng không từ chối Dương Minh Thành.
Vừa ra hiệu xong, Dương Minh Thành vội chạy lên chắn trước Mộc Thúy Lan, vẻ mặt như anh hùng cứu mỹ nhân.
“Không được động vào Mộc tiểu thư. Cậu đừng quá đáng.” Hắn ta thuận tình hợp lý mà nói.
“À, tôi lại quên, không phải vị hôn phu hôm nay Mộc tiểu thư muốn giới thiệu là Phó chủ tịch Dương sao? Cho nên, Dung Vị gọi là vị hôn phu cũ nhỉ?” Từng câu từng chữ của Hồ Cửu như châm chọc hai người.
“Cậu thanh niên này, dù là gì cũng là chuyện của họ, cậu tới phá đám là
không được rồi.” Hoàng Đàn chậm rãi đi tới.
Hồ Cửu nhìn thấy Hoàng Đàn, cảm thấy hôm nay có vẻ tốt, có thể trả thù cho bản thân, cho Dung Vị. Còn có thể thu lại Trấn Hồn tụ được rồi.
Hồ Cửu nhìn Hoàng Đàn, nhếch mép cười. Anh thừa biết hắn cùng Dương Minh Thành có trao đổi lợi ích gì đó, hôm nay anh là muốn một lưới tóm gọn.
“Mộc Thúy Lan, cô nên gọi Dung Vị là gì? Tôi còn chưa biết Mộc tiểu thư có hủy hôn cùng Dung Vị nha.” Hồ Cửu trực tiếp bỏ qua lời nói của Hoàng Đàn.
“Hừ, đó là chuyện quá khứ, giờ hắn ta là tên tù tội, kẻ vô dụng, đạo đức cùng nhân cách không xứng.” Mộc Thúy Lan lên giọng.
Dù gì đây còn có các gia tộc cùng giới truyền thông, Hồ Cửu dù có liều mạng tới đâu cũng không thể tùy tiện đánh người.
Nước miếng của đám người ngoài kia đủ dìm chết Hồ Cửu. Vì vậy, Mộc Thúy Lan hợp tình hợp lý mà nói.
Mọi người có biết quan hệ của cô ta cùng Dung Vị thì sao?
Còn không phải Dung Vị bị tội cưỡng hiếp mà ở tù sao? Còn muốn Mộc tiểu thư lấy một tên tội phạm cưỡng hiếp sao?
“Chắc mọi người cũng không quên Hồ Cửu đây từng là thanh niên sáng giá, sáng lập tập đoàn Gia An. Rồi thì sao chứ? Dung Vị bạn thân của anh thì cưỡng bức người ta phải đi tù. Còn anh?”
Mộc Thúy Lan cảm thấy như bắt được thóp của anh, dù gì chuyện kia có bị hãm hại hay không cũng không ai chứng minh được, mà việc bọn họ mang tội danh trên người đều bị mọi người biết.
“Tôi cũng muốn biết tôi lại phải mang tội danh gì trên người đấy?” Vẻ mặt anh vô cùng bình tĩnh.
“Đừng giả vờ giả vịt, còn không phải anh muốn cướp tiền từ Dung Vị rồi tẩu tán tài sản sao? Dung Vị đi tù, anh thì đục két công ty, xứng lắm. Giờ anh đến không mục đích phá hoại thì muốn gì?” Mộc Thúy Lan đường đường chính chính nói to.
Cô ta sợ rằng mọi người còn chưa nghe rõ những gì cô ta nói, đồng thời ra vẻ yếu mềm muốn khóc tạo cho người khác cảm giác thương hại muốn đứng về phía cô ta.
Quả thực dáng vẻ này của cô ta thành công kéo theo sự đồng tình của rất nhiều người trong phòng này.
Cô ta cũng không quên ôm chặt tay Dương Minh Thành như muốn tìm nơi nương tựa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!