Thẩm Mạt cảm thấy, tiếng kêu của cô đối với người đàn ông giống như một loại lạc thú, một thứ kích thích hắn vậy. Bởi sau đó, hắn bắt đầu nhẹ nhàng đẩy đưa vài cái khiến cho cô hòa hoãn một chút rồi đột nhiên đâm mạnh vào trong, làm cô không kịp đề phòng, trực tiếp kêu thành tiếng.
Mỗi lúc như thế này, hắn sẽ hung hăng đâm vào bên trong, cứ như thế lặp đi lặp lại hắn vẫn không biết mệt.
Thẩm Mạt càng ngày càng khó chịu, chỉ cần hắn chạm vào nơi nào nơi đó như muốn bốc cháy. Mà ngọn lửa này toàn bọ đều hội tụ ở chân tâm, khiến cho cô càng muốn kẹp chặt cự vật phía bên trong. Thậm chí, Thẩm Mạt còn dựng thẳng eo lên khiến nó tiến vào càng lúc càng sâu.
"Mạt Mạt...Mạt Mạt của anh...." Thường Thanh đã nhận ra cô đáp lại, sau cùng hắn thẳng tắp cắm vào, gắt gao chống ở âm hộ của cô, rồi sau đó nhanh chóng nâng cao tốc độ thọc vào rút ra, cọ xát âm đế của cô.
Thẩm Mạt ôm sát đem đầu vùi ở phía sau cổ hắn, toàn bộ sự chú ý đều đặt ở chân tâm đang bị hắn hung hăng cọ sát.
Cô có thể cảm nhận được từng sợi lông thô cứng của hắn không ngừng cọ qua âm đế của cô, mang đến từng trận tê dại làm cô muốn hỏng mất.
Tình huống như thế này kéo dài nhiều nhất khoảng nửa phút, Thẩm Mạt nhẹ giọng nức nở một tiếng cắn bả vai của hắn.
Cô không khống chế được, phía sâu bên trong không ngừng co rút, cảm giác như có thứ gì đó muốn phun trào ra, làm cô sảng khoái muốn chết rồi lại cảm thấy vô cùng thẹn thùng.
Chờ thân thể Thẩm Mạt co rút trở lại bình thường, cô mới cảm thấy từng giọt mồ hơi phía trên đang không ngừng rơi xuống.
"Thoải mái không?"
Đây là lần thứ ba hắn hỏi cô.
Thẩm Mạt vẫn như cũ không có trả lời hắn, mà là vươn một bàn tay ở trên eo hắn nhẹ nhàng nhéo một chút.
Hắn biết, cô cũng rất thoải mái.
"Thoải mái liền tốt, bây giờ tới lượt anh." Thường Thanh nói mang theo vài phần ý cười cùng thoải mái, dưới thân lại không lưu tình chút nào hung hăng va chạm.
Thẩm Mạt sợ hãi kêu một tiếng, chân tâm lại một mảng tê dại, nhưng Thường Thanh lại không hề thương hoa tiếc ngọc. Lúc trước so với lúc sau càng mạnh, tốc độ thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh. Nếu không bị hắn nắm bả vai, Thẩm Mạt sơ là đầu đã bị cụng phải giường.
Bởi vì Thẩm Mạt vừa rồi ra không ít nước nên hắn một đường thuận lợi tiến vào. thậm chí hắn còn ngồi quỳ lên trên ôm chặt lấy cặp mông trắng nõn của cô, điên cuồng thọc vào rút ra.
Theo tiết tấu va chạm tiếng nước càng ngày càng lớn nhưng Thẩm Mạt không nghe thấy gì, tâm hồn cô lúc này đã bay ra ngoài.
Trên gường những tiến rên dâm đãng không ngừng bật thốt ra khỏi miệng của cô, đối với Thường Thanh có bao nhiêu kích thích.
Thẩm Mạt không biết loại hành động này kéo dài trong bao lâu, đến khi hắn đột nhiên đâm sâu vào, gắt gao chống đỡ trong âm hộ cô. Cô mới phát hiện cô không chịu nổi hắn nhiệt tình như vậy, âm đ*o lại là một trận co rút.
"Mạt Mạt...em thật là...." thanh âm của hắn có chút rầu rĩ, rồi lại hỗn loạn ngoài ý muốn lại có một chút sung sướng.
Một dòng khí nóng đột ngột bắn ra, Thẩm Mạt cả người run lên, cô cảm thụ rành mạch, người đàn ông này bắn ở trong cơ thể cô.
Cự vật từng cái nhảy lên, người đàn ông trong bóng đêm thở dốc một cách thỏa mãn. âm đ*o vẫn lưu lại dư vị ssau trận cao trào, tất cả đều trở nên không chân thật.
Giống như một giấc mộng xuân vậy.
Phía dưới dính nhớp khó chịu, người đàn ông xong việc đè ở trên người cô không muốn đi xuống. Cho nên, tất cả đều là sự thật.
"Chảy ra."
Thẩm Mạt đẩy đẩy hắn ra, đồ vật kia của hắn còn ở trong thân thể của cô, không có ý định rời khỏi.
"Mạt Mạt, anh muốn cùng em cả đời đều như thế này."
Thẩm Mạt không biết làm thế nào hắn biết nhũ danh của cô, nhưng hắn kêu quả thật rất êm tai.