Hai mắt cô ta rơm rớm nước mắt, đôi môi được thoa son nước màu đỏ đậm hơi mím chặt
vào nhau, sau đó giống như một thiếu nữ đang vô cùng ủy khuất nói: “Chị gái. Em dù sao cũng là em gái của chị. Cho dù chị có không thích em thì..” “Này cô em, chị đây có lòng tốt nhắc nhở cô em một câu. Mẹ chị chỉ sinh cho chị một anh trai, không nhặt từ xó nào về thêm cho chúng tôi một cô em gái đâu. Ăn có thể ăn bậy, uống có thể uống bậy, nhưng lại không thể nói bậy đâu đấy nhé?” .
Cố Huệ nhăn nhún vai, trực tiếp buông lời đâm chọt cô ta. Tịch Ly đứng ở một bên nghe mấy câu nói kia lọt vào tai mình mà cũng cảm thấy thật xốc óc, có chút thương cảm cho cô gái nhỏ kia. Nhưng điều càng làm cô quan tâm là tại sao Lạc Anh lại ở đây với cô ta? Hai người... không phải đang chuẩn bị nối lại tình xưa đấy chứ? Lạc Anh cảm nhận được ánh mắt bất thường của cô, liền gỡ cánh tay Cố Hy đang bám trên tay mình từ nãy đến giờ ra, âm thanh nhẹ nhàng bảo ban cô ấy: “Cố Hy, qua đây, giới thiệu một chút. Đây là Tịch Ly, cô ấy là...” “Tôi là bạn của lạc Anh” Tịch Ly ngắt ngang lời anh, đưa tay về phía trước.
Bạn sao?
Khi nghe từ chính miệng cô phát ra từ này, chân mày anh khẽ chau. Ai? Ai coi cô là bạn
chứ? Cô rõ ràng đã được định sẵn sẽ là vợ tương lai của anh rồi mà?
“Xin chào Tịch Ly, tôi là Cố Hy. Là người đã quen biết lâu năm với Lạc Anh” Cổ Hy cũng hào phóng đưa tay về phía trước, môi nở một nụ cười thân thiện nhìn Tịch Ly. Nhưng những lời mà cô ta vừa nói ra, rõ ràng lời nào lời nấy đều là muốn khẳng định vị trí của mình trong cuộc sống của Lạc Anh, muốn người trước mặt mình biết cô ta đã sớm can dự vào trong cuộc sống của Lạc Anh từ trước, là một người nhất định có tầm ảnh hưởng không nhỏ đối với anh.
Tịch Ly cũng không ngu ngốc đến nỗi không nhận ra điều đó. Nhưng dù sao cũng đều là người lớn cả rồi, không thể nào cứ hành xử như đám con nít nghe không thuận tại thuận mắt
liền lao vào cấu xé nhau, cho nên cô cũng tỏ ra rất thoải mái mà bắt lấy cánh tay cô ta.
Nhưng Cổ Huệ thì lại không được điềm tĩnh như cô, cô ấy chính là loại người không thích ai thì liền vạch rõ thái độ với người đó. Những lời mà Cố Hy vừa nói căn bản Cố Huệ đều không nghe lọt tai câu nào, cho nên trực tiếp kéo tay Tịch Ly đi trước khi rời khỏi còn không quên ném cho cô ta một “lời yêu thương đầy thiện ý”: “Vậy đây thật sự là kim chủ mới của cô sao? Mắt nhìn không tồi đấy, rất biết cách trèo cao”
“Còn có anh, tôi cũng chúc mừng anh may mắn có được cô ta. Hai người xem ra đều là rắn chuột một ổ
Bực tức của Cổ Huệ còn trút lên người Lạc Anh, sau đó tiêu sái kéo cô đi, để lại hai người kia cứ đứng trơ ra chậm chạp tiêu hóa những lời Cố Huệ vừa nói.
“Thật là mất hết cả tâm trạng”
Ngồi trên taxi, Cố Huệ không ngừng than vãn. Buổi tụ họp bạn bè vốn đã dự kiến trước là sẽ rất vui vẻ của cô vậy mà lại bị hai cái con người kia đột nhiên chen chân vào rồi quậy tanh bành thành nồi cám hấp.
Tịch Ly nhìn bạn mình đang không ngừng vuốt ngực để bình tĩnh lại, mặc dù tâm tình cô cũng đang không vui vẻ chút nào, nhưng vẫn là nghĩ cho bạn mình vừa mới trở về nước liền gặp chuyện không vui, liền cất lời xin lỗi: “Xin lỗi cậu, ban nãy cũng là do mình, cho nên cậu mới gặp phải người mà cậu không muốn gặp”
“Hừ, đúng là tất cả đều tại cậu”
Cố Huệ khoanh tay trước ngực, chu môi nói, trực tiếp đâm một nhát suýt chút nữa là đã làm cho Tịch Ly sốc đến sói máu ra. Cũng may là cô đã đoán biết trước được tính tình của
bạn mình, chỉ là có chút độc mồm độc miệng, còn lại thâm tâm thì thật sự vô cùng tốt.
Cố Huệ đảo mắt sang nhìn cô bạn thân của mình đang sang chấn tâm lý trong một phút, liền vươn tay ra ôm lấy vai của Tịch Ly:
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!