“Xú nha đầu, cậu không còn cơ hội chạy trốn nữa đâu”. Cố Huệ véo véo cái má cô, sau đó đọc địa điểm cho bác tài lái xe tới. Xe lăn bánh thêm tầm ba mươi phút nữa thì rốt cuộc hai người cũng đến nơi.
Cố Huệ đánh thức Tịch Ly đang mơ màng tựa vào vai mình ngủ, âm thanh nhẹ nhàng nói
với cô:
2
“Dậy, mau dậy đi nào. Chúng ta tới nơi rồi, cậu cẩn thận đừng để nước bọt của cậu làm ướt
vai áo tớ”
“Tớ nào có làm vậy đâu?”
Tịch Ly mặc dù phản bác nhưng vẫn lén đưa tay sờ lên khóe miệng mình, phát hiện không có nước bọt chảy ra mới chép miệng rồi bước xe xuống khỏi xe. “Không cần thối tiền đầu”
Đúng thật là phong thái đại gia, Cố Huệ không thèm chờ bác tài thối lại tiền thừa mà lập
tức kéo cô vào khuôn viên căn biệt thự to lớn trước mắt.
“Cô chủ”
Bác quản gia già đang tưới cân trông thấy Cố Huệ bước vào liền tắt vòi nước đi rồi tươi cười
chạy lại.
“Cô chủ về nước từ bao giờ thế? Cũng không có gọi cho chúng tôi chuẩn bị ra nghênh đón cô về?”
“Không cần câu nệ” Cố Huệ xua tay nhìn quản gia trần sau đó ngó nghiêng xung quanh một lượt rồi mới hỏi: “Cố Quân đâu? Anh ấy không có ở nhà sao ạ?”
“Vâng, cậu công ty có việc. Cậu chủ luôn rời đi từ rất sớm”
“Vậy bao giờ thì anh ấy trở về?”. “Có lẽ cũng sắp rồi. Công ty ở gần nhà nên cậu ấy luôn về nhà để nghỉ trưa” “Vậy được, cảm ơn bác. Phiền bác đưa vào phòng giúp cháu hai phần trà và bánh nhé! “Được được, không phiền”.
Quản gia Trần gật đầu với Cổ Huệ, sau đó nhanh chóng rời đi để chuẩn bị.
Cố Huệ thoải mái kéo tay Tịch Ly đi vào nhà, sau đó đi lên lầu ba, khiến cho chân cô có hơi mỏi một chút.
Đẩy nhẹ của một cái, Cố Huệ hài lòng nhìn căn phòng bấy lâu nay mình không sử dụng vẫn thơm tho sạch sẽ, còn có đồ vật vẫn để nguyên, liền nhanh chóng đặt lưng nằm xuống chiếc giường êm rồi vỗ vỗ tay vào khoảng trống trên giường ra hiệu bảo Tịch Ly ngồi xuống: “Nào, tới đây đi”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!