Lạc Anh nhìn thấy cô rời đi, anh hoảng hốt muốn giải thích cho cô, nhưng nghĩ tới Cố Hy vẫn còn ở trong phòng cấp cứu, anh liền dằn mình lại, ngăn cho bản thân không lập tức đuổi
theo cô.
Tịch Ly ra bên ngoài bệnh viện, cô cảm thấy tâm trạng thực sự bức bối. Trong túi của cô dạo này luôn có thuốc lá, là vì Lạc Anh có thói quen hút thuốc, mỗi ngày đều hút rất nhiều. Cô đang giám sát việc anh cai thuốc, nên mỗi ngày đều sẽ cắt giảm đi một bao thuốc lá của anh rồi tăng số lượng tịch thu lên dần dần.
Trong đầu Tịch Ly bỗng nảy ra một ý tưởng. Cô dùng bật lửa châm một điếu thuốc lên, sau đó đem lên miệng hút thử. Vừa bắt chước Lạc Anh rất được một hơi thuốc, Tịch Ly liền đầu hàng mà vứt điếu thuốc lá đi sau đó họ sặc sụa: “Thứ khó nuốt này là gì vậy? Vị kinh khủng như vậy mà anh ấy thích được sao?” Tịch Ly ôm lấy ngực mình mà họ, trước đây cô cứ thắc mắc vị của thuốc lá như thế nào, nhưng hóa ra thứ mà đa số cánh đàn ông đều thích lại có vị ghê như vậy.
Tịch Ly đi loanh quanh để làm nguội đi cái đầu đang nóng, phải mất hơn ba mươi phút cô mới bình tĩnh lại.
“Tịch Ly?”.
Vốn dĩ không định quay lại bệnh viện, nhưng khi cô đang đi lang thang trên đường liền gặp Lạc Anh đang đuổi theo sau, bộ dạng giống như cực gấp gáp chạy tới, mồ hôi cũng đã đổ ướt trán anh rồi. Tịch Ly xoay gót giày lại đối diện với anh, âm thanh trầm thấp nói:
“Anh có chuyện gì sao?”
Nếu như anh đã cảm thấy bản thân mình có lỗi, cô cho là Lạc Anh nên ở bên cạnh Cổ Hy để
chăm sóc khi cô ấy tỉnh lại, cô thật không ngờ anh lại chạy đi tìm cô. “Em có thể giúp anh chăm sóc Cổ Hy không? Công ty có việc gấp, anh cần phải quay về” “Được.” Tịch Ly hào phóng gật đầu. Vừa là để giúp anh, vừa là để giúp bản thân mình, cô cũng đang có chuyện muốn làm rõ với Cổ Hy. Lúc Tịch Ly trở lại bệnh viện cũng là lúc Cố Hy đã được đưa vào phòng hồi sức. Các bác sĩ dặn dò cô vài câu rồi ra ngoài. Tịch Ly miễn cưỡng kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Cổ Hy, giữ đúng lời hứa với Lạc Anh sẽ giám sát tình trạng của cô ta. “Lạc Anh” Cố Hy yếu ớt gọi tên anh, đôi mắt to từ từ hé mở. Vốn là định bày ra bộ dạng yếu đuối để ngọc tiếc hoa thương nhau câu nói của Tịch ly lại như đánh vào mặt cô ta một cú thật đau: "Anh ấy không có ở đây đâu”. Tịch Ly bình thản nhìn Cố Hy đang cố tỏ ra đau đớn, không nhanh không chạm đáp lại tiếng gọi của cô ta. Sau đó cũng không lòng vòng mà trực tiếp nói nói với Cố Hy thắc mắc của bản thân:
“Cô gọi tôi tới Lạc Thị chính là để tôi chứng kiến Lạc Anh quan tâm cô như thế nào sao?
Hay là tôi nên nói... Cô đang ở trước mặt tôi muốn khẳng định vị thế của mình trong lòng Lạc Anh quan trọng như thế nào?” Cố Hy đứng hình trong phút chốc, nở ra một nụ cười vô cùng gượng gạo đáp lại Tịch Ly: “Không phải đâu chị Tịch. Chị đã hiểu nhầm em rồi. Em chỉ là muốn gặp chị để nói chút chuyện thôi”.
“Có phải không?”
Tịch Ly nở một nụ cười thật sâu nhìn cô ta, dùng tay vén tóc mình ra sau, điệu bộ vô cùng
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!