“Tháng vừa rồi, hình như không có”. Tịch Ly ấp úng nói. Vị bác sĩ kia thấy được sự không chắc chắn trong ánh mắt cùng lời nói của cô, cho nên bà chủ đành kéo cô đi làm kiểm tra tổng quát. Khi nhận được kết quả kiểm tra, cơ thể Tịch Ly rõ ràng liền cứng ngắc. Tay cô run run nhìn vào tấm hình siêu âm trong tay mình, cô vậy mà... đã có thai? Tịch Ly bất giác đưa tay lên sờ vào cái bụng phẳng của mình, cô đột nhiên có một chút cảm giác tự hào, vui vẻ, nhưng cũng có cả một chút cảm giác lo lắng, sợ hãi. Vui vẻ vì rốt cuộc sau cùng cô cũng đã có một đứa trẻ của riêng mình. Nhưng lo lắng vì không biết cô có thể trở thành một người mẹ tốt hay không, hơn nữa mối quan hệ của cô và Lạc Anh bây giờ đang trục trặc, cô thật sợ sẽ ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng mình. “Nhìn cô thì giống như vừa trải qua tai nạn? Số cô tốt thật đấy, xảy ra va chạm nhưng may mắn là đứa trẻ không sao. Nhưng trong gian đoạn mang thai ba tháng đầu và ba tháng cuối cô phải đặc biệt chú ý, không được vận động mạnh đâu đấy. Anh chồng đứng bên cạnh đã nghe chưa?” Quận Thành đang đúng đực mặt ra đột nhiên lại bị bác sĩ gọi tên, anh có chút hơi giật mình,
phản xạ cũng trở nên chậm chạp.
Tịch Ly có thai sao? Nhưng là... ai là tác giả của đứa bé trong bụng có cơ chứ?
“Không phải, anh ấy không phải là chồng tôi”
7 TL
Tịch Ly vội vàng xua tay giải thích, nhưng vị bác sĩ kia lại giống như không nghe, chỉ liên tục
dặn dò cô việc nên cẩn thận trong thai kì, đặc biệt là ba tháng đầu và ba tháng cuối.
Quân Thành dìu Tịch Ly trở lại phòng bệnh, nhìn thấy tia vui sướng hiện hữu trên gương mặt
cô, anh không muốn phá hỏng đi tâm trạng tốt đẹp mà cô vừa có được, cho nên đành nuốt
ngược thắc mắc của mình vào trong.
Tịch Ly từ nay đến giờ vẫn luôn đặt tay lên bụng mình, cô cảm thấy thật hạnh phúc, mình vậy mà bây giờ đã sắp trở thành mẹ rồi.
Tốt xấu gì, đây cũng là việc cô nên báo cho Lạc Anh biết. Anh nói anh đã luôn mong có một đứa bé trong nhà, nhưng thật không ngờ đứa con này lại đến đột ngột như vậy. Nó có thể sẽ là cách để cô và anh hòa giải một cách nhanh chóng nhất. Tịch ly ở lại bệnh viện thêm nửa ngày nữa để theo dõi tình hình, nhưng vì mùi thuốc sát trùng ở bệnh viện khiến cho cô khó chịu, không gian ở đây cô cũng không quen, nên Quân Thành đã đồng ý để cô về nhà sớm. “Em nói địa chỉ đi, anh đưa em về” "Cảm ơn, Quận Thành. Nhưng thật sự không cần đâu, em có thể tự mình...” “Cơ thể em vẫn còn chưa hồi phục, cho nên đừng từ chối”. Quân Thành mở cửa xe đợi sẵn, Tịch Ly biết anh chỉ có ý tốt, cho nên cũng không từ chối mà lịch sự gật đầu tiếp nhận lời đề nghị của anh. Qua hơn hai tiếng lái xe, rốt cuộc xe cũng dừng lại trước tư thự Lạc Gia. Quân Thành đương nhiên có chút hơi bỡ ngỡ. Vốn cho rằng cô rời khỏi anh cuộc sống sẽ trở nên khó khăn chật vật, nhưng có vẻ như không phải, cuộc sống hiện tại của Tịch Ly đang vô cùng tốt.
Quân Thành mở cửa để Tịch Ly bước xuống xe. Ngay giây phút hai người vừa tạm biệt, Quân Thành liền nắm tay Tịch Ly lại, âm thanh trầm khàn vang lên bên tai cô: “Chúng ta thật sự... không thể nào quay lại như trước được nữa sao?” Tịch Ly có hơi bất ngờ trước câu hỏi của Quân Thành, nhưng rất nhanh cô đã định thần lại,
mỉm cười với anh:
“Cảm ơn anh, anh là người rất tốt”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!