Còn có cả thím Cố, có phải bà ấy đang nói dối hay không?
Tịch Ly yên lặng một lúc lâu, sau đó cô hít một hơi sâu, đứng lên muốn đi lên trên tầng để
nghỉ. Nhưng khoảnh khắc thấy cô hướng người về phía cầu thang dẫn lên tầng hai mà định đi, Cố Hải liền trở nên gấp gáp, nhanh chóng tới ngăn chặn cô lại: “Thiếu phu nhân. Cô có cảm thấy đói không? Tôi vừa mới làm xong một món ăn mới. hi
vọng cô sẽ thử”
“Món mới sao?” Tịch Ly hơi chau mày, nghiêng đầu quan sát biểu cảm của Cố Hải. Sau một khoảng thời gian chung sống, cô biết Cố Hải không phải là người hay nói dối, càng không phải là loại người giỏi nói dối. Cho nên khi quan sát đôi mắt bà, nỗi nghi hoặc trong cô
càng lớn hơn.
Theo như có biết khi con người ta nói dối thì sẽ thường hay đảo mắt láo liên, mà hành động
của Cố Hải hiện tại đang chính là như vậy. "Thím Cố” Tịch Ly ngay lập tức đổi giọng, thanh âm có chút cứng ngắc nhìn Cố Hải. “Cháu có một chút đồ đang để ở trên lầu. Ngay bây giờ cháu đang cần dùng đến nó, cháu cần lấy gấp món đồ đó”. Tịch Ly cũng không thể yêu cầu quá đáng báo Cổ Hải trảnh ra, cho nên cô nhanh trí đặt ra một yêu cầu khác.
Cố Hải nhìn vào đôi mắt kiên định của cô, thấy cô vẫn duy trì quyết tâm muốn lên lầu, nhưng hiện tại bà không thể để cho cô lên đó được.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!