Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Tình nhân - Quân Thành - Tịch Ly (Tác giả: Lục Phiên Nhiên)

Tịch Ly vì cực độ lo lắng mà giọng không kìm nén được liền run lên, thím Cố nhìn 

cô một cái, âm thanh nhẹ nhàng vang lên, giúp cô trút bỏ đi tảng đá nặng trong 

lòng: 

“Thiếu Phu Nhân, Thiếu Gia đã không sao rồi. Viên đạn đã được lấy ra, mặc dù mất hơi nhiều máu nhưng cậu ấy đã qua cơn nguy kịch rồi. Hiện tại chỉ cần nghỉ ngơi một lát liền sẽ tỉnh” 

Nghe Thím Cố nói vậy, khóe mắt Tịch Ly liền ẩm ướt. Cô đưa tay lên dụi dụi khóe mắt mình, cười mếu máo nói: “Vậy thật tốt quá rồi” 

“Mặt cô đỏ quá, cô bị sốt sao?” Thím Cố lúc chạm vào cô ban nãy cảm thấy thân nhiệt cô hơi cao, bây giờ quan sát mới thấy sắc mặt Tịch Ly quả thật hơi ửng đỏ, cho nên bà liền suy đoán cô vì bị ngâm nước mà ầm lên cơn sốt. 

Tịch Ly đưa tay chạm lên trán mình, quả thật cảm thấy nóng. Cho nên liền gật đầu đáp lại lời thím Cố: “Chỉ hơi sốt một chút thôi ạ, nhưng không sao đâu. Bây giờ thím dẫn cháu qua chỗ Lạc Anh được không ạ?” “Không được đâu.” 

Cố Hải ngay lập tức từ chối cô, sau đó mở cặp lồng ra, bên trong là cháo thịt bằm thơm phức. “Dù sao thiếu gia cũng chưa tỉnh lại. Phu nhân đã dặn dò tôi phải chăm sóc kĩ lưỡng cho cô, dạo này thân thể cô đang không tốt.” 

Cố Hải nói rồi múc lên một thìa cháo đem tới trước miệng Tịch Ly. Tịch Ly mặc dù hơi ngại ngùng, nhưng quả thật cơ thể cô bây giờ đang cảm thấy rất mệt mỏi, không muốn vận động một chút nào, cho nên cũng không cố gắng khước từ nữa mà đồng ý chấp nhận ý tốt của thím Cố. 

Ăn uống xong, mắt Tịch Ly liền díp lại. Từ khi có bầu cô luôn ngủ rất nhiều, tuy không có cảm giác thèm ăn nhưng mọi lúc đều buồn ngủ, mọi vận động thường ngày đều giống như đồng loạt trì hoãn lại, nhường chỗ cho giấc ngủ của cô. 

Cố Hải thấy Tịch Ly lim dim mắt, bà bảo cô chợp mắt đi một lát, đợi sáng mai tỉnh dậy có lẽ sẽ gặp được Lạc Anh rồi. Nhưng Tịch Ly lại không muốn chờ đợi, cô muốn ngay lập tức gặp Lạc Anh. 

“Thím Cố, thím có thể dẫn cháu tới chỗ Lạc Anh không? Cháu... Chỉ nhìn anh ấy một lát thôi cũng được.” Tịch Ly nắm lấy tay Cố Hải, cô thật hi vọng bây giờ có thể nhìn thấy anh. Cho dù Lạc Anh bây giờ không trò chuyện với cô, nhưng được đứng từ xa nhìn anh, cô cũng thấy yên tâm hơn phần nào. “Một chút thôi đấy nhé.” Thím Cố chấp nhận lời đề nghị của cô, bà dẫn cô đến phòng hồi sức nơi Lạc Anh 

đang nằm. 

Lúc Tịch Ly bước vào trong, anh vẫn còn đang ngủ say, nhưng chân mày Lạc Anh đang chau lại, có lẽ ngay cả ở trong mơ anh cũng cảm thấy đau đớn. Thím Cố chủ động rời đi để cho cô và Lạc Anh có không gian riêng, quả nhiên bà ấy 

vừa rời đi, tuyến phòng ngự của Tịch Ly liền sụp đổ, nước mắt cô rơi xuống, tí tách rớt 

trên mu bàn tay Lạc Anh: 

“Lạc Anh, thật xin lỗi.” 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận