Bây giờ cũng đang là giờ nghỉ trưa ở công ty nên Lạc Anh tranh thủ gọi điện về cho cô. Cứ nghĩ cô đã ngủ trưa rồi, nhưng thật không ngờ tịch Ly lại bắt máy:
“Alộ?”
“Tịch Ly? Em chưa ngủ à?” “Em vừa ăn trưa xong, cảm thấy không buồn ngủ lắm” “Vậy sao? Vậy chuyện bên Quân Thành thế nào rồi?” “Ừ, đây có lẽ là lần cuối rồi. Em nói ra sự thật với Quân Lão Phu Nhân rồi. Bà ấy có vẻ như phải chịu một cú đả kích khá nặng”
Giọng Tịch Ly có chút áy náy nói. Kết quả như thế này, rõ ràng không phải là điều cô mong muốn. Nhưng để cuộc sống của mọi người đều đi vào quỹ đạo thì nhất định phải có người đứng ra kết thúc chuyện này. Mà Tịch Ly đã chấp nhận việc mình trở
NY
thành người đó.
“Em không sao chứ?” Lạc Anh lo lắng hỏi cô. Mặc dù anh tin cô đối với Quân Thành sớm đã không còn tình yêu nam nữ. Nhưng Quân Lão Phu Nhân trước nay đối với cô vô cùng tốt. Làm tổn thương bà ấy như vậy, anh nghĩ trong lòng cô cũng chẳng thấy dễ chịu gì. “Em không sao.”
Tịch Ly lắc lắc đầu. “Ngày mai là chủ nhật rồi, em chuẩn bị kĩ một chút. Sáng mai chúng ta đi thử váy cưới được chứ?” “Nhưng không phải mẹ bảo là tuần sau sao?”
Tịch Ly ngước mắt lên nhìn trần nhà. Cô thì không có vấn đề gì, nhưng Lạc Anh lại chỉ có một ngày nghỉ là chủ nhật, cho nên cô muốn anh có một ngày nghỉ ở nhà thật trọn vẹn để bù đắp cho một tuần bận rộn vừa qua.
“Ừ, nhưng ngày mai anh cũng rảnh mà. Anh muốn nhanh một chút được nhìn thấy em trong bộ váy cưới.”
Âm thanh Lạc Anh tràn ngập mong chờ lọt vào trong tại Tịch Ly, khiến cô không thể nào không thỏa hiệp: “Được rồi, anh muốn thế nào thì là như thế đó. Em không có ý kiến gì”.
Hiện tại bụng cô quả thật đã nhô lên rồi. Nếu không sớm tổ chức đám cưới thfi quả thật Icus đó bụng đã to ra, mặc váy sẽ không còn đẹp nữa.
Lạc Anh có được đáp án mà mình mong muốn, anh cũng có tinh thần để quay lại làm việc rồi. Trước khi cúp máy còn không quên dặn dò cô: “Được rồi, em tranh thủ chượp mắt một lát đi. Tối nay về anh đưa em đi mua một ít
đồ nhé”
“Nhưng mẹ và anh đã mua rất nhiều đồ rồi. Đống đó có dùng đến sang năm cũng chưa hết. Ba hình như còn định bảo Tịnh Quyền mua thêm mấy thứ ở trung tâm thương mại đó”.
Tịch ly có chút đau đầu khi nhớ lại khung cảnh vừa rồi lúc mình mới về nhà. Biết là diện tích khu biệt thự này rất rộng, nhưng cô cũng không mong mọi người phung phí quá. Trẻ con lớn rất nhanh, đứa bé trong bụng cô thì mặc hết bao nhiêu đồ đâu chứ. Vậy mà mọi người không chỉ mua quần áo mà đến cả đồ chơi với các thứ linh tinh cũng đã sắm hết rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!