Nữ nhân viên thấy cô đã sẵn sàng liền kéo rèm lên mà không báo trước. Lạc Anh đang ngồi trên ghế nhìn chằm chằm vào khu thử đồ, tấm rèm màu be nhat đột ngột được kéo lên, ánh mắt anh đặt đúng trên người cô, khiến cho tim anh trong ngực trái khẽ đập thịch một cái. Nói không ngoa, nhưng từ khi sinh ra tới nay, đây là lần đầu tiên anh cảm thấy xúc
động như vậy.
Tịch Ly quay người lại thấy anh đã ngồi đợi sẵn ở trên ghế. Thoạt đầu cô có chút bất ngờ, nhưng lát sau liền chuyển thành ngại ngùng cùng hồi hộp mà tiến dần về phía
anh:
“Lạc Anh, anh thấy như thế nào?”
Cô khẽ nâng váy lên, ngượng ngùng đưa mắt lén nhìn biểu cảm của anh. Nhưng đã đợi hơn hai phút anh vẫn cứ nhìn cô chằm chằm không nói gì, khiến cho cô càng lúc càng căng thẳng. Anh không phải... Là thấy không vừa ý với dáng vẻ này của cô đấy
chứ:
“Bộ váy này... Không hợp với em sao?” Ừm, bản thân cô cũng biết mình không phải trời sinh đã mỹ lệ. Nhan sắc của cô cũng chỉ ở mức độ bình thường, cho nên không đáp ứng được kì vọng của anh cũng là điều mà cô đã đoán trước. Chỉ là thấy anh không nói gì như vậy, cô cảm thấy có chút buồn. Cũng thấy... Hơi tủi thân. Vì dù sao cô cũng đã cố gắng để chọn một bộ đồ hợp với bản thân nhất rồi, không đẹp thì biết làm sao được chứ.
Cô có chút buồn bã quay lưng đi, nhưng còn chưa đi được mấy bước thì từ phía sau một cánh tay to lớn đã vươn tới mà ôm ngang eo cô, kèm theo đó là hơi thở nóng rực của Lạc Anh phả lên vành tại cô: “Bây giờ chúng ta đám cưới luôn đi, có được không?”
Thanh âm của anh phải nói là cực kì, cực kì nghiêm túc khiến cho Tịch Ly cảm thấy thật có chút giật mình. Chỉ với vài giây trước đây thôi, người đàn ông này vẫn còn đứng trơ ra như một pho tượng. Vậy mà tại sao bây giờ lại trở nên kích động như vậy chứ? Còn muốn ngay lập tức cưới cô. “Em thấy anh không nói gì, còn nghĩ là anh không thích em mặc bộ đồ này chứ. Như
thế nào, anh thấy em thế này nhìn có được hay không?"
Tịch Ly vùng ra khỏi cái ôm của anh rồi quay mặt lại đứng đối diện với anh. Giây phút nhìn thẳng vào mắt anh, cô cảm giác được sự dịu dàng thắm thiết đang bao lấy xung quanh cơ thể mình.
Lạc Anh nắm lấy tay cô, nâng bàn tay nhỏ nhắn của cô kề sát lại môi mình, cúi đầu
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!