Tịch Ly thấy gương mặt Lạc Phu Nhân trắng xanh, cô tò mò tiến lên phía trước mà hỏi: “Mẹ, làm sao vậy? Sắc mặt mẹ không tốt, có chuyện gì không ổn sao?”
“Không. Không có gì? Lạc Phu Nhân giống như chột dạ mà đưa tờ báo ra giấu sau lưng, sau đó đưa mắt qua nhìn thím Cố nói: “Thím Cố, thím vào chuẩn bị bữa trưa đi. Còn có Tịch Ly nữa, con cũng vào giúp thím ấy một tay”
“Dạ được.” Tịch Ly gật đầu rồi cúi người nhặt lấy túi đồ ăn đang nằm trên đất lên, sau đó đi vào trong nhà bếp trước.
Thấy Tịch Ly đi khỏi, Mộ Tuyết Dung mới có thể đưa tay lên vuốt ngực mà thở phào, sau đó quay một bộ mặt với biểu tình vô cùng nghiêm trọng nhìn qua phía thím Cổ: “Cố Hải, chuyện này tạm thời bà hãy giấu con bé đi, đừng để cho nó biết. Tịch Ly đang có thai, không thể vì chuyện này mà kích động tới nó được”. “Tôi hiểu rồi, phu nhân. Tôi nhất định sẽ không để Thiếu Phu Nhân biết tới chuyện này”.
Cố Hải gật đầu nhìn Mộ Tuyết Dung. Lạc Phu Nhân gật gật đầu, nói thêm chỉ một câu rồi đi tìm Lạc Cẩm: “Được, cảm ơn bà hợp tác”
Mộ Tuyết Dung đi ra vườn hoa. Bởi vì ban nãy Lạc Lão Gia bị bà đuổi ra ngoài cho nên ngoài việc chăm vườn ra thì ông cũng chẳng biết làm gì khác để giết thời gian cả.
Thấy gương mặt vợ mình cực kì cau có, Lạc Cẩm liền hoảng loạn không biết tại sao Lạc Phu Nhân lại ra đây.
Đuổi ông ra khỏi nhà thì ông cũng ngoan ngoãn đi ra rồi. Không phải ông đứng ở trong vườn vẫn làm bà chướng mắt đấy chứ? “Bà. Bà ra đây làm gì vậy? Không phải nhà cửa vẫn chưa được trang trí xong sao?” Ban nãy gương mặt Lạc Phu Nhân còn tươi cười hào hứng lắm mà. Tại sao chớp mắt một cái lại như sắp có giông bão kéo đến nơi luôn rồi vậy. “Trang trí cái gì mà trang trí. Đọc xong mấy cái tin tức này rồi còn có tâm trạng mà trang trí nhà cửa nữa hay sao?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!