Mộ Tuyết Dung vì tức giận mà có chút không kiềm chế nổi lời nói của mình. Mấy cô gái trẻ bây giờ làm sao vậy chứ, lại cứ thích chơi trò phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, thích đâm chọt sau lưng.
Nếu như thật sự là người chịu thiệt vậy thì cứ thẳng thắn đến trước cổng Lạc Gia, bà cũng đâu phải là người tệ bạc đến mức ép cô gái kia bỏ đi cốt nhục của mình đâu. Làm sao mà cứ phải lén lén lút lút tìm đến truyền thông rồi làm mấy trò như kể khổ vậy chứ? “Chuyện này tôi sẽ điều tra ngay. Trước mắt, bà hãy để ý kĩ hơn tới Tịch Ly một chút đi. Đừng để con bé biết được mà phiền lòng” Lạc Cẩm cẩn thận dặn dò vợ mình rồi nói thêm: “Lạc Anh chắc là chưa biết chuyện gì đâu. Bây giờ tôi sẽ tới công ty nói cho nó một tiếng, để nó biết đường chuẩn bị tinh thần”
Lạc Cẩm nói rồi gọi cho tài xế tới đưa ông tới công ty. Giá cả rồi mà, mấy năm nay đều là ngồi máy bay đi du lịch, bây giờ mà đột ngột cầm lại tay lái xe hơi không khéo lại xảy ra tai nạn mất.
A
"Ông định tới chỗ Lạc Anh bây giờ luôn sao?” “Ừ, đương nhiên là phải tới chỗ nó rồi.” “Vậy cẩn thận một chút, bảo tài xế lái xe chầm chậm thôi.” Lạc Phu Nhân cảm thấy có dự cảm không lành. Chuyện xui thường ập đến bất ngờ, qua chuyện của Lạc Anh lần này, nội tâm bà càng trở nên mẫn cảm. “Tôi biết rồi mà. Bà không cần lo lắng quá như vậy đâu.” Lạc Lão Gia tươi cười nói. Mặc dù không muốn phải chính tay xử lý chuyện này, ông muốn Lạc Anh nếu như có làm thì phải có chịu. Nhưng hiện tại thời gian không cho phép, ngày diễn ra hôn lễ đã gần ngay trước mắt rồi, mà anh đối với mấy loại chuyện tình cảm thế này năng suất xử lý lại vô cùng chậm chạp cho nên thân là bậc làm phụ huynh, là trưởng bối, Lạc Cẩm không thể nào chỉ giương mắt đứng nhìn mà không hề ra tay. Rất nhanh xe đã tới trước cổng nhà. Lạc Lão Gia vẫy tay với Mộ Tuyết Dung rồi bước
lên xe.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!