Lạc Anh cười no bụng liền cúi xuống nhìn cô, phát hiện cô đang cắn cắn môi dưới của mình, anh liền đưa tay ngắn lại: “Em không thấy đau sao?”
“Đau. Nhưng nếu anh thả cái tay còn lại của em ra khỏi “tiểu huynh đệ” của anh, em sẽ thấy đỡ đau hơn chút đấy”
Tịch Ly rất thức thời mà thương lượng với anh.
Nhưng ai ngờ cái tên cầm thú này lại tỉnh bơ đáp lại có một câu: “Vậy em cứ đau đi, anh sẽ đi vào làm việc chính” “Việc chính? Việc chính là cái gì?” Cô... cô còn chưa có chuẩn bị đầu.
Lạc Anh ám muội ghé sát môi mình vào tai cô, cất giọng khàn khàn mà nói: “Ban nãy, không phải em đã tự nhận mẹ chồng rồi sao? Là một người con trai cùng một người dâu tốt, anh nghĩ hai chúng ta nên cùng nhau kết hợp, nhanh một chút hoàn thành ước mơ được bế cháu nội của mẹ đi”
Không không không! Nội tâm Tịch Ly đang không ngừng gào thét.
Vốn dĩ cô còn định sẽ tỏ ra cứng rắn, nhưng bây giờ cô bắt đầu không bình tĩnh nổi nữa rồi, nói năng cũng trở nên hoảng loạn: “Anh lập tức thả em ra ngay. Em... Em muốn trở về phòng mình ngủ” “Đây còn không phải phòng em sao? Em buồn ngủ thì cứ ngủ đi, anh sẽ làm việc của anh tiếp”
“Cứu, cứu. Mẹ Lạc, mau cứu con”
Cô lấy hết sức bình sinh mà kêu gào, chỉ hận mình ngu ngốc làm sao lại chịu vào phòng này với anh.
“Phòng mình cách âm đấy”
Lạc Anh cố ý nhấn từng chữ, trực tiếp bóp chết hi vọng cuối cùng của cô.
Tịch Ly lúc này đã hoảng đến trào nước mắt, cô bắt đầu mếu máo, dùng tay còn lại của
mình mà cào lên bả vai anh, cố gắng đánh thức “lương tri” của Lạc Anh trở lại:
“Anh... anh đã hứa là sẽ không ép buộc em. Bây giờ anh không phải sẽ muốn thất hứa chứ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!