Nói là đi tắm, muốn dùng nước lạnh để tắt đi dục vọng. Nhưng mà con mẹ nó! Đã tắm hơn ba mươi phút rồi, làm sao con vẫn còn biểu tình vậy con trai? Lạc Anh giây phút này không thể không tự khâm phục khí chất nam nhi đầy cứng rắn của mình. Nghĩ đến gương mặt đỏ bừng vừa rồi của cô, mau nóng của anh càng sôi trào. Lạc Anh đem chính tay mình đặt lên nơi đang chứa đựng dục vọng kia, trong phòng tắm lớn hòa cùng tiếng vòi sen đang xả nước còn có tiếng thở dốc của Lạc Anh ngày càng thêm dồn dập.
Rốt cuộc sau ba mươi phút nữa trôi qua, Lạc Anh cũng có thể tạm thời dập tắt đi được dục vọng của mình, quấn khăn tắm trắng ngang hông mà bước ra khỏi phòng tắm.
Anh bước đến tủ quần áo, tùy tiện chọn một bộ đồ thể thao ngắn mặc vào, nhưng không có trở lại phòng mình mà đẩy cửa bước ra, tiến thẳng về phía phòng ngủ của Tịch Ly.
Anh vốn cho rằng cửa nhất định là đã đóng, nhưng thật không ngờ vận may cả anh lại lớn đến vậy trực tiếp xoay nắm cửa một cái liền có thể ngang nhiên bước vào phòng.
Lạc Anh không biết với tình hình hiện tại, nên gọi Tịch Ly là ngây thơ đơn thuần hay là ngốc nghếch đây.
“Vũ trang phòng bị: 0/100”. Lạc Anh cười gian tà rồi khóa trái cửa lại, nhanh chóng bước lại phía giường lớn, nhẹ nhàng vén chăn nằm lên giường, còn rất tự nhiên vòng tay qua eo Tịch Ly ôm cô ngủ.
Tịch Ly vốn là người ngủ rất say, cho nên cứ như vậy để anh ôm, trải qua một đêm yên bình, không hề có chút kháng cự với cái ôm vững chắc của Lạc Anh. Rốt cuộc thi Tịch Ly tỉnh dậy đã là sau giờ sáng, cô vừa muốn cựa mình đã bị một vật nặng chắn ngang eo không cho cổ động đậy.
Tịch Ly hơi hoảng sợ nhìn xuống dưới eo mình, chỉ thấy một cánh tay to lớn đang ôm siết lấy eo cô. Thảo nào đêm qua cô nằm mơ thấy mình bị dây thừng quấn ngang eo, hóa ra cái tay này là
thủ phạm.
Mùi hương nam tính từ phía sau gáy thoang thoảng phả lên cánh mũi cô, Tịch Ly không cần quay người lại cũng có thể đoán được kẻ đang chiếm tiện nghi của mình là ai.
Nhưng cô vẫn muốn ngồi dậy, liền khó khăn xoay mình, đối diện với gương mặt đang say ngủ của Lạc Anh.
Lúc này Lạc Anh giống như vẫn còn đang say ngủ, mắt nhắm chặt càng làm lộ rõ lông mi cong dài, sống mũi cao, môi mỏng hơi mím lại, ngũ quan tinh tế, rất giống như một tác phẩm phẩm tạc tượng được điêu khắc công phu. Tịch Ly không khống chế được cảm xúc của mình, đưa một ngón tay phác họa sống mũi anh, sau đó dần di chuyển xuống môi anh, hơi miết qua miết lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!