Thím Cổ vỗ vỗ lên mu bàn tay cô, cười hiền từ nói. “Thật cảm ơn, thím quả thực là một người vô cùng tốt” Tịch Ly giống như đã trút bớt được gánh nặng trong lòng, mỉm cười nhìn Cố Hải. Nhưng cô vẫn còn một điều thắc mắc, cô rốt cuộc là nên hóa giải hiểu lầm với Lạc Anh bằng cách nào? Lần này là cô sai, cô không thể chỉ ngồi im đợi anh xuống nước trước. “Vậy... Cháu nên làm như thế nào?” Tịch Ly cho rằng Cố Hải là một người dày dặn kinh nghiệm, cho nên lập tức tìm kiếm sự cứu trợ từ bà.
Còn tưởng rằng sẽ có được một phương án tốt, nào ngờ Cố Hải lại phũ phàng đánh gãy sự trông đợi của cô, lại còn cười thần bí nói:
“Muốn gỡ dây phải tìm người buộc dây. Cô cứ làm những gì bản thân cho là đúng là được rồi. Nếu thiếu phu nhân thật sự có lòng, tôi tin tưởng thiếu gia sẽ có đủ khả năng để nhận
ra thôi.”
“Thật là vậy sao?”
Tịch Ly hơi nghi vấn.
“Đương nhiên là thật”
Cố Hải chắc nịch cười tươi nhìn Tịch Ly, sau đó buông tay ra nói:
“Được rồi, nhanh chóng quay lại ăn cơm thôi. Thức ăn đều đã sắp nguội hết cả rồi” “Được, chúng ta cùng ăn cơm”
Tịch Ly vui vẻ cầm đũa lên, tán thành ý kiến của Cố Hải. Vừa ăn cô vừa nghĩ, rốt cuộc bản thân nên làm gì mới tốt, mới có thể xoa dịu được tâm tình đang bực bội của Lạc Anh một cách đơn giản mà hiệu quả nhất đây?
Cố Hải liếc mắt nhìn qua Tịch Ly đang đăm chiêu, môi bà khẽ nâng lên vẽ nên một nụ cười. Đúng thật là tuổi trẻ mà. Những người có tình yêu quả thật là vô cùng đáng yêu. Trải qua thêm một lúc, bữa ăn cuối cùng cũng kết thúc. Cố Hải trực tiếp đẩy cô ra khỏi bếp, không cho Tịch Ly động tay vào dọn dẹp. “Được rồi, được rồi, cô mau lên phòng đi. Tiết kiệm sức lực một chút, để lát nữa còn dùng”
Tiết kiệm sức lực? Lát nữa còn dùng? Tịch Ly giống như một con rùa, chậm chạp tiêu hóa lời thím Cố nói. Mãi cho đến khi bước đến trước cửa phòng, cô mới đột ngột trở nên thông minh, mặt dần đỏ ửng lên khi hiểu ra được ý tứ sâu xa trong lời nói của thím Cố.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!