Trong phòng không có bật điện nhưng vẫn có ánh trăng sáng từ bên ngoài chiếu vào, cho nên cô có thể mơ hồ thấy gương mặt ủy khuất như oán phụ của anh:
“Em, cái người phụ nữ độc ác này”. Lạc Anh hốc mắt đỏ ửng nhìn về phía cô mà nói. Tịch Ly nhìn anh rồi thở dài một cái, sau đó khom người nhặt chiếc gối mềm kia lên, tiến tới phía trước đặt lại nó trên giường.
Cô đứng đối diện với Lạc Anh, dùng hai tay nhỏ bé nâng mặt anh lên, để cho ánh mắt anh đối diện với chính mình: “Anh làm sao lại bỗng nhiên trở nên mít ướt giống như đứa trẻ vậy? Chẳng nhẽ mỗi lần anh say rượu đều sẽ trở nên thể này sao?”
Lạc Anh nhìn thấy gương mặt cô chỉ cách mặt mình trong gang tấc, trái tim liền trở nên rạo rực, ánh mắt anh thoáng một tia xao động, tâm tình cũng trở nên hòa hoãn hơn, đem cánh tay to lớn của mình vòng qua sau gáy cô, nhắm chuẩn xác đôi môi cô mà hôn xuống.
Quả thật hương vị ngọt ngào cùng mềm mại của cô không lúc nào là không khiến anh điên cuồng. Hai người hôn nhau đến mức lãng quên trời đất, mãi cho đến khi Tịch Ly dùng lực đẩy anh ra, Lạc Anh mới luyến tiếc buông tha đôi môi cô, đem ngón tay thô ráp của mình chạm lên môi cô đã sưng đỏ: “Anh như thế này, em sẽ chê anh sao?” “Không có
Tịch Ly lắc lắc đầu, sau đó giống như chuồn chuồn lướt nước, đặt một nụ hôn phơn phớt lên môi anh:
“Em không chê anh.”
Lạc Anh giống như có được đáp án mình từ nãy đến giờ vẫn luôn chờ đợi, nhiệt tình đáp
lại cô, đem cô áp chế dưới thân, cuồng nhiệt hôn lên đôi môi anh đào đỏ mọng của cô. “Kĩ thuật hôn của em tệ quá!” Anh khôi phục lại bản tính luôn thích trêu đùa người khác như ngày thường, vừa cười nói vui vẻ vừa hôn cố.
“Nhưng anh có thể dạy em”. Lạc Anh nhìn thấy gương mặt cô phụng phịu, dừng lại thao tác gặm cắn, chuyển qua hôn nhẹ nhàng lên môi cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!