Tính cách của
anh, suốt thời gian chung sống qua, cô cũng đã nắm được vài điểm khách quan kha khá rồi. “Vậy xin anh nương tay với em một chút nhé, anh Lạc!” Anh Lạc? Đây là lần đầu tiên Lạc Anh nghe Tịch Ly gọi mình như vậy, quả thật bản thân
anh cảm thấy hơi phấn khích. Đúng vậy. Chỉ là... “Hơi” phấn khích một chút xíu xiu xiu thôi.
“Lạc Lạc Anh!”.
Tịch Ly đang mải mê say đắm nhìn anh, đột nhiên cô phát hoảng lên khi thấy có thứ gì đó ấm nóng rơi xuống mà mình, lay tỉnh ý thức đang mơ hồ của cô, ngước mắt nhìn lên nhìn lên liền thấy mũi Lạc Anh đang chảy máu. “Trời!”
Tịch Ly hoảng hốt ngồi bật dậy, chạy tới cạnh bàn đem giấy lau đến cho anh. “Đừng có ngửa mặt lên, anh cứ để cho máu chảy ra đi. Để nó chảy ngược vào trong như thể không tốt đâu”.
Tịch Ly vô cùng lo lắng nhìn máu mũi Lạc Anh đang chảy ra, tuy máu mũi chảy không nhiều, nhưng cũ đủ làm cho cô tá hỏa.
Bất ngờ này qua đi, Tịch Ly còn đang hơi vui mừng vì rằng anh nhất định sẽ vì chuyện này mà mất hứng thì Lạc Anh đã nhanh chóng mặt dày đè lên cố, giống như nắm thóp được cô mà cười vô sỉ nói: “Thế nào? Cảm thấy rất vui vẻ sao? Cho rằng đêm nay anh sẽ tha cho em sao, nghĩ rằng mình thoát được khỏi anh rồi?”
Lạc Anh khơi cằm cô lên, nhìn chằm chằm vào đôi con người của Tịch Ly đang đảo loạn. Biết làm sao được? Giờ phút này ngoài lươn lẹo đảo mắt ra, cô cũng đâu biết nên đối đãi
với Lạc Anh như thế nào?
Là chính mình chấp thuận sẽ cho anh ăn no, bây giờ không lẽ lại nuốt lời lật lọng, cầm lấy đèn ngủ đánh ngất anh rồi bỏ chạy hay sao? Không thể được! Cô là một người có lương tri, Tịch Ly cô tuyệt đối sẽ không làm ra trò nuốt lời trắng trợn như vậy được. “Bị anh nói trúng tim đen rồi đúng không?” Lạc Anh không chần chừ cúi người hôn lên môi cô, đồng thời đem vật đã sớm căng cứng kia đột ngột tiến vào bên trong cô.
"A!"
Hạ thân đột nhiên được lấp đầy làm cho Tịch Ly kêu lên vì kinh ngạc, theo đó cũng là âm
thanh gầm gừ thỏa mãn của Lạc Anh. Tất nhiên là đối với những người yêu nhau, chuyện gì nên đến rồi cũng sẽ đến rồi. Tịch Ly không biết mình đã trải qua đêm đó như thế nào, chỉ biết khi cô mở mắt ra đồng hồ treo trường đã chỉ sau giờ tối ngày hôm sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!