Cô thở dài một hơi, sau đó trực tiếp dùng hai ngón tay cái day day thái dương anh: "Anh ghen tuông cái gì? Em làm giúp bố em, như vậy cũng không được sao?” Lạc Anh nghe cô nói vậy, chau mày bán tín bán nghi, nhưng mặt không còn đen kịt nữa, tức giận trong nội tâm đã vơi đi đôi chút.
Tịch Ly chỉ chuyên tâm muốn giúp anh giảm đi cơn đau đầu mà không hề hay biết bộ ngực lớn của mình cứ như vậy mà mời gọi tiếp xúc với mặt anh, thật sự là khiêu khích Lạc Anh sục sôi máu nóng. Vốn là đang chăm chỉ, nhưng đột nhiên cô cảm thấy có cái gì đó cưng cứng chọt vào
mông mình, làm cho Tịch Ly giật mình mà la lên:
“A! Anh biến thái”
“Biến thái?”
Lạc Anh nhướn mày nhìn cô đầy mình ra, nhanh chóng ôm lấy cô mèo nhỏ vào lại trong ngực mình, thanh âm trầm khàn cố ý văng vẳng bên tai cô nhằm trêu chọc: “Mèo hư, dám mắng anh sao? Uổng công anh lo lắng cho em, hôm nay anh phải phạt
em."
Phạt? Nghe đến từ này, cơ thể Tịch Ly liền run lên. Trước đây khi còn ở Tịch Gia, bất kể là cô làm đúng sai cái gì, chỉ cần không vừa ý, bố ruột cùng mẹ kế của cô sẽ lôi cô ra đánh. Sau này, ngay cả khi gả cho Quân Thành rồi, loại tình huống này cũng không được cải thiện là bao, bởi lẽ anh chưa bao giờ chịu xuống nước vì cô cả. “Em xin lỗi, anh đừng đánh em”. Trong lòng Tịch Ly sớm đã vì những chuyện không vui trong quá khứ mà hình thành nên một “bóng ma” tâm lý, mỗi lần nghe người khác nói tới từ phạt, cô đều nghĩ mình sẽ bị đem ra làm bao cát xả giận cho người ta.
Lạc Anh thấy cô như vậy, tâm tình đang vui vẻ liền lập tức chung đi. Cô gái này, rốt cuộc đã từng phải trải qua những gì cơ chứ? Càng nghĩ anh càng tự trách mình, tại sao những lúc cô cần có người an ủi cùng bảo vệ nhất thì bản thân mình lại không ở bên cô, làm chỗ dựa vững chắc cho cô? “Em đang nghĩ ngu ngốc cái gì đấy?" Lạc Anh gõ nhẹ vào trán cô, sau đó nhanh chóng cúi xuống hôn lên chỗ mình vừa gõ lên. Tịch Ly đương nhiên rất bất ngờ, đối với loại hình thức “phạt” này, đây là lần đầu tiên cô
trải nghiệm.
“Em đã nghĩ anh sẽ đánh em”
Tịch Ly hơi rưng rưng nước mắt, dùng một đôi mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm vào anh.
Lạc Anh thấy cô giống như con mèo nhỏ đang không ngừng run sợ như vậy trong lòng liền ngứa ngáy không thôi. Nói anh thương cô là thật, nhưng nhìn cô mè nheo như vậy, dấy lên trong lòng anh hứng thú muốn trêu chọc cô cho thỏa thích cũng là thật. “Có nhiều cách để phạt mà, có đúng không?”
Lạc Anh nói rồi không có màn dạo đầu, trực tiếp ở trong làn nước ấm mà tiến vào trong cô.
Tịch Ly đột ngột bị công kích, cả người cô cong lên như tôm, nước mắt cũng sớm chảy ra ướt đẫm hai gó luôn rồi.
Đêm qua còn chưa đủ hay sao? Nội tâm cô đã không ngừng vạn lần mắng anh là ngựa đực.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!