Quận Thành nhanh tay cản bà lại, bằng không Tống Dung Lam thật sự đã bổ nhào về phía
cô.
Cô nhìn Tống Dung Lam đối với mình niềm nở cùng trông chờ như vậy, ctim khẽ nhói một cái. Cô với Quân Gia đã sớm không còn chút quan hệ gì, vậy mà bà vẫn yêu thương cô như vậy, khiến cho Tịch Ly không biết phải nên làm thế nào mới phải. “Bà nội, từ từ thôi. Chậm một chút, cháu tới đây thăm bà” “Được, được, đều nghe con. Công việc nhà dạo gần đây bận lắm sao, bà đã nói Quân Thành không được ức hiếp cháu dâu bà, nhưng nó vẫn không chịu nghe lời hả?” Quân lão phu nhân để mặc cô ôm mình, tươi cười vui vẻ nói. Cháu dâu sao? Tịch Ly trừng lớn mắt ngạc nhiên khi nghe cách Quân lão phu nhân gọi tên mình. Chuyện cô và Quân Thành tan rã, khẳng định không thể nào có chuyện bà không biết, nhưng tại sao bây giờ bà lại giống như không hề hay biết gì về chuyện này vậy? “Thưa bà.”
“Bà nội, bà không nên đổ hết tội lỗi lên đầu cháu như vậy chứ? Cháu gần đây, đối xử với cô ấy vô cùng tốt mà?”.
Quận Thành nhanh chóng chặn miệng cô, tươi cười tự nhiên nhìn Quân lão phu nhân nói.
Tịch Ly từ khi bước vào căn phòng này liền đi từ hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, cô rất muốn nhanh chóng nói ra sự thật. Cho là bà không biết, cô cũng không thể nào cứ mãi diễn màn kịch yêu đương này với Quân Thành để qua mắt bà được, đó chính là trắng trợn lừa dối. “À, bọn cháu có đem theo một ít hoa quả. Bây giờ đang để quên ở ngoài xe, bà đợi ở đây một chút, bọn cháu ra lấy vào cho bà ăn bồi bổ” Quân Thành căn bản không bận tâm Tống Dung Lam có đồng ý hay không, anh nhanh chóng nắm lấy tay Tịch Ly rồi kéo cô ra ngoài, sau đó khó xử đặt tay ra sau gáy mình nói với
cô:
“Thật xin lỗi, có lẽ đã khiến em kinh hãi rồi. Nhưng tình hình sức khỏe của bà hiện đang
không tốt, cho nên bác sĩ bảo không nên kích thích trí nhớ của bà, cứ để bà hồi phục lại kí ức
một cách tự nhiên. Cho nên anh cũng hi vọng em phối hợp” “Vì vậy mà anh sẵn sàng lừa dối bà sao?”
Tịch Ly nén giận nhìn Quân Thành, đem hai tay nhỏ bé của mình nắm chặt lại.
“Đều là vì muốn tốt cho bà mà? Bố mẹ anh cũng đã đồng ý làm như thế? “Quân Thành!”
Tịch Ly có phần hơi lớn tiếng khi gọi tên anh. Cô thở hắt một hơi sau đó ngước đôi mắt đẹp
của mình lên nhìn anh nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!