Chương 1363:
Tiểu Nhan: “..”
Với Dạ Âu Thần? Nghĩ đến dáng vẻ lạnh lùng của Dạ Âu Thần, Tiểu Nhan không khỏi muốn rùng mình, thôi quên đi. Nhưng bây giờ đổi miệng cũng không tốt lắm, Tiểu Nhan chỉ có thể nói: “Vậy thì tôi vào đợi là được rồi. Khi nào rảnh Lăng Nguyệt Nguyệt kịp phản ứng thì vẻ mặt của Vương An trở nên kỳ lạ: “Phía sau cô… không phải có một người sẵn đưa cô về nhà sao? Tại sao lại muốn nhét chung một chỗ với chúng tôi?”
Anh ta thật vất vả lắm mới có cơ hội đưa nữ thần của mình về nhà, cơ hội tuyệt vời này, anh ta không muốn có thêm một bóng đèn.
Tiểu Nhan: “…”
Lăng Nguyệt Nguyệt liếc xéo Vương An: “Nói thế nào vậy? Nếu không muốn đồng ý thì anh về nhà một mình đi, tôi đi taxi với Tiểu Nhan”
Tiểu Nhan vội vàng gật đầu: “Tôi đồng ý”
Vương An: “Cô đồng ý cái gì vậy? Buổi tối hai cô gái đi taxi thì làm sao an toàn? Hơn nữa không phải không có người đưa đón”
Dù chán nản nhưng mà Vương An làm sao có thể đồng ý để Lăng Nguyệt Nguyệt đi taxi về nhà được nên anh ta miễn cưỡng đồng ý.
Lúc này Tiêu Túc mới đi tới.
“Xin lỗi đã làm phiền mọi người, tôi đưa cô ấy về là được rồi, hai người có thể đi trước”
“Tiêu Túc!” Tiểu Nhan nghiến răng gọi tên cậu ta, nhưng mà Tiêu Túc chỉ mà không nói lời nào.
Không phải là Lăng Nguyệt Nguyệt không nhìn ra được giữa hai người có chút vấn đề, nhưng đều là con gái nên cô ta vẫn đứng về phía Tiểu Nhan hơn. Nếu Tiểu Nhan đã không muốn để Tiêu Túc đưa cô ấy về nhà thì Lăng Nguyệt Nguyệt cũng rất sẵn sàng giúp đỡ cô ấy.
Cô ta kéo Tiểu Nhan đến bên mình và ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm vào Tiêu Túc.
“Tôi không nghĩ nó sẽ làm phiên chúng tôi chút nào. Nếu Tiểu Nhan muốn quay trở về nhà với tôi thì tôi vô cùng tình nguyện, sẽ có người trò chuyện với tôi trên đường đi để tôi bớt buồn chán.
Cũng đúng lúc là tôi đã không gặp cô ấy trong một thời gian dài, nào đi cùng tôi.”
Sau đó, Lăng Nguyệt Nguyệt khoác vai Tiểu Nhan như một người đàn ông, ôm cô ấy đi về phía chiếc xe.
Tiêu Túc và Vương An nhìn nhau, Tiêu Túc không có gì khác nhưng nhìn thấy trên mặt Vương An lộ ra một tia tức giận, chờ khi hai người phụ nữ đi ra đằng xa, Vương An ghét bỏ nhìn Tiêu Túc liếc mắt một cái.
“Người anh em, anh như vậy là không được đâu, theo đuổi con gái mà đuổi đến thành như vậy rồi thì tôi cũng không nói vậy mà còn kéo anh em xuống nước. Tôi không phải có ý nói anh nhưng mà lần sau hai người tránh xa chúng tôi ra một chút được không? Cơ hội tốt như vậy đó!”.
Tiêu Túc cũng rất bất đắc dĩ, chỉ có nở nụ cười: “Tôi cũng đang cố gắng thế nhưng các người đột nhiên xuất hiện,tôi còn có thể làm gì?”
Vương An thở dài, cảm thấy đau lòng.
Tiếng rống của Lăng Nguyệt Nguyệt từ xa truyền đến: “Vương An, anh vẫn chưa đi sao?
Muốn ở lại làm bạn với anh ta sao?”
Thân hình Vương An run lên, lập tức trả lời: “Không có, không có, tôi sẽ tới ngay!”
Sau đó, anh ta để lại ánh mắt tự cầu phúc cho Tiêu Túc rồi nhanh chóng đuổi theo họ.
Tiêu Túc đứng tại chỗ, nhìn bóng dáng Tiểu Nhan bị chở đi, trong lòng cảm thấy bất lực, cô gái nhỏ vẫn đặc biệt phản kháng cậu ta, thật sự là rất đau đầu.
Sau khi lên xe thì Tiểu Nhan và Lăng Nguyệt Nguyệt ngồi ở ghế sau, Vương An chán nản điều khiển xe phía trước, một cuộc nói chuyện giữa hai người truyên đến từ băng ghế sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!