Cái tát rất nặng, vừa hay đánh lên trên miệng vết thương, làm cho anh ta đau đến mức nhe răng nhếch mép, chỉ có thể ngừng lại.
Cuối cùng Thịnh Dự Khải cũng nhận ra cô vợ nhỏ không muốn anh ta đụng vào mình.
Mặt anh ta sầm xuống, nặng nề đến đáng sợ: “Nói, có phải cô có người bên ngoài rồi hay không?” Vừa nói bàn tay anh ta nhịn không được mà siết chặt lại, siết đến mức vang lên tiếng rắc rắc.
Thời Vũ Kha dám chắc rằng, chỉ cần cô ta nói “đúng” thì người đàn ông xấu xí trước mặt nhất định sẽ bóp chết cô ta ngay!
“Không có, Thịnh Dự Khải anh đừng có ngậm máu phun người.”
Cô ta không hề do dự, lập tức kiên quyết phủ nhận, không chỉ phủ nhận còn trả đũa lại: “Thịnh Dự Khải anh có còn lương tâm không, tại sao anh có thể nghi ngờ tôi có người bên ngoài?”
“Tôi gả cho anh là vì yêu anh, không phải yêu người khác, nếu như tôi có người bên ngoài thì tôi cứ chạy trốn với người đó, cần gì về để bị anh sỉ nhục?”
Thời Vũ Kha tiếp tục nói: “Anh đặt tay lên ngực tự hỏi trước khi anh kết hôn với tôi, sau khi anh kết hôn với tôi có lúc nào mà anh không có phụ nữ bên ngoài không? Một người rồi lại
không? Tôi nuốt cục tức xuống bụng dễ dàng vậy sao, vậy mà bây giờ anh lại còn hắt bát nước bẩn này lên người tôi, anh không sợ sẽ làm tôi thất vọng sao.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!