Thịnh Hải hy vọng con trai nhỏ Thịnh Trạch Dung trở về tiếp quản tập đoàn, làm chủ tịch nhà họ Thịnh!
Suy nghĩ của ông ta cũng không phải không có lý.
Thời Du Huyên và Thời Vũ Kha là chị em, chị gái bị ức hiếp, em gái ra báo thù cho cô ta.
Thịnh Trạch Dung và Thịnh Dự Khải cũng là anh em, lại còn là anh em ruột cùng bố cùng mẹ, cậu ta nên giúp anh trai, giúp nhà họ Thịnh vượt qua cửa ải khó khăn này.
Suy nghĩ không tệ, chỉ là hai người đều không đồng ý.
Đứa lớn không bỏ quyền, đứa nhỏ không tiếp nhận, chỉ có thể từ bỏ.
Thời Du Huyên nhìn chằm chằm số liệu trên máy tính, mỉm cười nói với chồng: “Bọn họ đã bắt đầu tìm Trạch Dung tiếp nhận nhà họ Thịnh, anh biết không?”
“Biết, anh cũng biết Trạch Dung không đồng ý.”
Khóe môi anh hơi cong lên, nở một nụ cười rất đẹp, quản gia thấy nhiều cũng không còn lạ nữa.
Từ lúc cậu chủ và cô chủ sống cùng nhau, tần suất cậu chủ cười rõ ràng tăng rất nhiều, khi cậu chủ còn ở cùng cô Giản cũng chưa từng cười nhiều như vậy.
Quản gia tin rằng anh đã có thể bước ra, bây giờ rất hạnh phúc.
Bà ta cảm thấy vui mừng thay cậu chủ, như vậy thật tốt, hai người cùng nhau đi làm hằng ngày, rồi cùng tan làm, luôn dính nhau như là hình với bóng.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!