Lời kịch mà Thời Vũ Kha dạy cho Giang Tư Vi đều bị cô ta quên sạch, tất cả đều là tự cô ta phát huy, cuối cùng gây ra cái cục diện này.
“Lên xe.”
Đây không phải là nơi để nói chuyện.
Ở trên xe Thời Vũ Kha hung hăng dạy dỗ Giang Tử Vi một trận, chỉ trích cô ta làm xằng bậy, từ đầu đã không làm theo lời cô ta dạy, làm việc nói chuyện không có đầu óc, bây giờ gây ra chuyện này toàn là lỗi của cô ta!
Thời Vũ Kha còn mắng em họ tự biến mình thành trò cười thì thôi đi, đừng kéo cô ta theo.
Muốn chết thì tự đi mà chết, cảnh cáo cô ta đừng nói nói hươu nói vượn bên ngoài, nếu không sẽ làm cho cô ta chết rất thảm...
Giang Tử Vi bị bộ dạng hung ác của Thời Vũ Kha dọa sợ, trước giờ cô ta chưa từng thấy chị họ có dáng vẻ này, cho dù là với cô ngốc kia. Thời Du Huyên cũng không trông hung thần ác sát đến như vậy.
Bây giờ là có chuyện gì vậy?
Ánh mắt giống như là muốn ăn thịt người vậy.
Cô ta bị dọa sợ rúc ra ghế sau run bần bật, giống như một quả bóng tròn thở hổn hển, Thời Vũ Kha mắng em gái một trận nhưng vẫn chưa đã ghiền, lái xe chạy đến một chỗ hoang vắng rồi đuổi Giang Tử Vi xuống xe.
“Cút xuống đi, sau này đừng để tôi nhìn thấy cô, đồ vô dụng.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!